“Khục khục…”
Tề Lượng đánh chết Huyền Xuyên cũng lộ ra vẻ mệt mỏi, trên thực tế nếu không phải Huyền Xuyên bị vây công trước, tiêu hao quá nhiều năng lực giữ mạng, hắn ta muốn đơn độc đánh giết e rằng thắng bại khó đoán.
“Không sao chứ!”
Ngô Á vội vàng đi tới đỡ Tề Lượng đi đến bên cạnh xác Huyền Xuyên, chỉ thấy Tề Lượng đưa tay lướt qua sách tem của Huyền Xuyên, dường như đang lựa chọn rút ra con tem của Huyền Xuyên, vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.
“Sao thế?”