Mặc dù Triệu Khách không nói nhưng nàng cũng có thể đoán được, thái độ Triệu Khách đột nhiên thay đổi như thế, tám chín phần mười có liên quan đến tòa Phù Vân thành này.
“A! Trời sập xuống lại nói, sợ cái gì.”
Triệu Khách nhếch môi, dường như không thèm quan tâm cái đầm rồng hang hổ phủ thành chủ này.
Không những không quan tâm, Triệu Khách còn nhàn nhã đi theo sau lưng Âu Dương Xu dạo chơi.
Âu Dương Xu lại nói với Triệu Khách: “Các ngươi nghỉ ngơi trước đi, ta đi tìm sư huynh của ta tâm sự.”