Lực lượng của hắn không ngừng tăng lên, nhưng bàn tay kia vẫn siết chặt lôi kéo hắn, không tăng thêm lực lượng cũng không thả lỏng ra chút nào, lực lượng của hắn đối mặt với hắn ta như kiến càng lay cây, không đáng nhắc đến.
Không thể giãy giụa, Triệu Khách chỉ có thể bị Đại Tát Mãn quái dị này lôi kéo đi đến một căn nhà cỏ ở sau núi.
Phía trước căn nhà cỏ trồng rất nhiều thứ kỳ quái, Triệu Khách chú ý đến tuy thực vật bên trong lung tung rối loạn nhưng lại không liên quan đến nhau, có vài thực vật rõ ràng không phù hợp với thực vật xung quanh nhưng lúc này lại rất hài hòa.
Triệu Khách không kịp nhìn kỹ đã bị Đại Tát Mãn kéo vào trong nhà cỏ, sau khi Triệu Khách đi vào nhà cỏ lại thấy Đại Tát Mãn đóng cửa phòng lại, vẻ mặt bức thiết nhìn chằm chằm Triệu Khách, đôi mắt kia bắn ra tia sáng xanh không chịu nổi hét to: “Nhanh! Cởi quần!”
Triệu Khách trợn mắt, sau khi thấy vẻ mặt đối khát khó nhịn của Đại Tát Mãn trước mặt, trong lòng giật mình suýt nữa gọi ra Đại Hạ đỉnh đập tới.