Người dịch: Đuông dừa Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Qua một lúc Trần Thanh Sơn sửa soạn xong đi ra, thở dài một cái ngồi xuống chửi: “Con mẹ nó, nhà thuận vạn sự hưng, giờ tôi mới hiểu cái đạo lý này. Nhà mà không yên ổn thì không chuyện gì ra hồn.”
“Khá khẩm lên chút xem nào, nào đưa tay ra đây Bàn gia tôi bắt mạch trị giúp ông.” Bàn tử nói.
Mặt Trần Thanh Sơn đần ra sau đó đỏ cả lên, nói cho cùng thì kể cả người quen giúp chữa bệnh đi chăng nữa thì trong trường hợp này cũng đều cảm thấy xấu hổ. Tôi vỗ vỗ ông ta nói: “Có bệnh không được giấu bác sĩ, bản lĩnh của Bàn tử chú còn không biết hay sao, đưa anh ta xem.”
Trần Thanh Sơn ngại ngùng giơ tay ra, Bàn tử thuần thục đặt đầu ngón tay lên cổ tay bắt mạch trông giống hệt ông bác sĩ Trung y. Tôi và Trần Thanh Sơn còn không dám thở mạnh, trông Bàn tử cũng rất chú tâm, hết bắt bằng tay trái lại chuyển qua tay phải, sau cùng còn vạch mắt Trần Thanh Sơn ra để nhìn, trông động tác vô cùng chuyên nghiệp.
“Anh có làm được không vậy?” Tôi hỏi.