Người dịch: Đuông dừa Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Cả một ngày không có tin tức, đến sáng sớm ngày thứ hai Trần Thanh Sơn đã mang quà cáp đến tận nhà cảm ơn. Nhìn cái bộ dạng của chú ấy giống như hận không thể làm một cái cờ thi đua trên đó viết: “Đôi bàn tay vàng chữa bách bệnh.” Mà đem đến tặng Bàn tử. Vẻ tiều tụy hốc hác của ngày hôm trước đã biến mất là biết phương thuốc của Bàn tử đã có tác dụng. Tôi giúp Bàn tử nhận đồ của Trần Thanh Sơn mang tới, là một đống đồ ăn vặt. Trần Thanh Sơn biết Bàn tử không thiếu tiền, sở thích chính là ăn uống.
Trong nhà có nữ giới không tiện nói vấn đề này nên ba người chúng tôi đi bộ ra hướng ủy ban thôn nói chuyện. Tới nơi tôi không kìm được mà hỏi: “Chú Thanh Sơn, chuyện thành rồi à?”
Trần Thanh Sơn kích động tới trào nước mắt nói: “Thành rồi, Bàn gia quả là thần tiên! Thật sự có hiệu nghiệm! Những năm gần đây đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy thống khoái như vậy!”
Tôi bất giác cũng vui mừng cho chú ấy.
“Bàn gia không chỉ bản lĩnh cao cường mà đến y thuật cũng cao minh, tôi phục rồi!” Trần Thanh Sơn giơ ngón cái lên biểu thị sự khâm phục với Bàn tử.