Người dịch: Đuông dừa Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Tôi hoảng hốt, Tôn Tòng Văn này vậy mà lại dựa vào tốc độ quá nhanh khiến chúng tôi không nhìn thấy mà dùng quạt chém lên người anh trai. Dường như trong chớp mắt trên người anh ấy đã xuất hiện rất nhiều vết dao, mỗi vết thương đều đang chảy máu khiến cả người anh ấy biến thành màu đỏ.
Nếu cứ thế này anh trai không còn sức lực để phản kháng, chỉ có thể để mặc Tôn Tòng Văn chém chết.
Tôi lấy lá bùa vàng ra chuẩn bị dán lên vai trái thì Trần Đông Phương đã giật lấy lá bùa từ trong tay tôi nhìn tôi nói: “Không có tác dụng gì đâu, mấy lần cháu kích phát năng lực trong cơ thể đã khiến rất nhiều người chú ý rồi. Họ đều đang tìm kiếm vị trí của cháu. Không được mạo hiểm nữa, những người đó nhất định sẽ dồn cháu vào chỗ chết. Hơn nữa anh trai cháu sẽ không để bất kỳ ai giúp đỡ đâu.”
“Nhưng….” Tôi nói.
Trần Đông Phương phất tay nói: “Đợi thêm chút nữa, nếu thực sự không ổn chú và Lý Thanh sẽ ra tay.”