TRUYỆN FULL

[Dịch] Người Vớt Xác

Chương 373: Thuyền Quỷ Âm Ti (4)

Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Tôi cất điện thoại vào trong ngực, bị tôi nghịch một hồi như vậy, cũng chỉ còn chưa đến ba mươi phần trăm pin, đâu có người nào mà không sợ chết, tôi cũng sợ, càng đáng sợ hơn đó là không phải kiểu một đao chém đầu, tôi thậm chí còn không biết mình sẽ chết như thế nào và chết ở đâu, điều tôi mong mỏi hơn đó là bây giờ tôi có thể gặp được một con thuyền có thể cứu lấy tôi, người mà cứu được tôi đó chắc chắn là một người cực kỳ may mắn, trong tương lai chắc chắn tôi sẽ báo đáp đầy đủ ơn cứu mạng lần này, nhưng những con thuyền vốn dĩ có thể thỉnh thoảng nhìn thấy thì bây giờ chẳng nhìn thấy một chiếc nào, điều đó chỉ có thể chứng minh một vấn đề, con thuyền này đã đi lệch khỏi tuyến đường thủy chính, cũng có nghĩa là, nó đã đi vào một nhánh sông nào đó của Hoàng Hà rồi.

Mà ngay lúc này, đã là bốn giờ hai mươi phút sáng.

Trời đã hửng hửng sáng, tôi biết, thời gian còn lại của tôi có lẽ đã không còn nhiều nữa.

Thực ra tôi đã không thể nào chịu đựng được cái cảm giác tò mò này, nên dứt khoát lấy hết can đảm đứng dậy, nắm lấy khẩu súng mà Tôn Liên Thành đưa cho tôi, bật đèn pin lên, bất kể trước đây là trong tiểu thuyết hay là trên phim ảnh, tôi đã từng nghe nhắc đến những thứ liên quan đến thuyền quỷ m Ti rồi, thậm chí nó còn là một sự kiện có thật trong cuốn sách những bí ẩn chưa có lời giải đáp, nhưng đó đều là những thứ ở trên biển lớn, nhiều nhất là ở tam giác quỷ Bermuda thần bí, không ngờ trên Hoàng Hà vậy mà cũng có một con thuyền như vậy, tôi nghĩ cmn dù sao thì chắc tám chín phần mười là cũng không thể sống sót được, người chết d*i ngửa lên trời, tôi phải xem thử xem con thuyền này rốt cuộc là cái thứ gì, có thật là có một sức mạnh thần bí nào đó đang điều khiển nó không, hay là có quỷ đang lái thuyền.

Quyết tâm là một chuyện, còn sợ hay không sợ thì lại là một chuyện khác, tôi phát hiện tôi bước đi mà người đang còn run lẩy bẩy, nhưng cuối cùng tôi vẫn đi được đến phía trước khoang thuyền này, thân của con tàu này cũng chẳng khác mấy so với con tàu trước đây của chúng tôi, điểm khác biệt đó là động cơ và chất liệu, ở trước mặt tôi, là một cánh cửa gỗ, bên trong cánh cửa gỗ này chính là buồng lái, nếu như thật sự có người lái tàu, thì hẳn là sẽ ở đây, tôi hít một hơi thật sâu, đưa chân đá một cái lên trên cánh cửa gỗ mục nát này, một cú đá này khiến cánh cửa gỗ vỡ thành từng mảnh, một mùi gỗ mục và hơi tanh tanh gần như xộc ngay ra ngoài, một tay tôi giơ súng lên còn một tay thì đưa đèn pin soi vào bên trong. Nếu như có tình huống gì đó, tôi có thể bóp cò bất cứ lúc nào.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất