CHƯƠNG 1938: TA CẢM THẤY GHÊ GHÊ Họ đi qua một con phố và bất chợt nhìn thấy một bầy gián đang bò lúc nhúc trong một tiệm bánh ngọt, con nào cũng to như chậu rửa mặt, bọn chúng khiến cửa tiệm trở thành một mớ hỗn độn.
Nhưng lạ một điều là những con gián ấy nhìn thấy họ thì bỏ chạy...
“Sao ta có cảm giác bọn chúng chỉ là nhát gan thôi nhỉ?”
Khánh Trần nói với giọng nghi ngờ:
“Chẳng phải vừa nãy Tần Thư Lễ nói nơi đóng quân của đội cảnh vệ đang bị tấn công sao, đám gián nhát gán thế này mà dám tấn công lính cảnh vệ à? Hay là chúng thông minh, biết chọn đối thủ?”