Diệp Huyền mỉm cười: “Mục đích của Diệp Huyền là gì? Là hủy diệt Đạo Đình! Mà mục đích của Đạo Chủng chi địa các ngươi là gì? Chẳng phải cũng là hủy diệt Đạo Đình chúng ta hay sao? Tại sao Diệp Huyền có thể tới đây? Là bởi Đạo Chủng chi địa các ngươi đưa hắn tới! Nếu như ta đoán không sai thì Đạo Chủng chi địa các ngươi phái hắn đến chắc chắn là để hủy diệt chúng ta, thôn tính khoáng mạch ở chiến trường Luyện Ngục!”
Nghe vậy, Quan Sơn đột nhiên mở mắt nhìn Phạm Thủy Thủy.
Lúc này, Diệp Huyền lại nói: “Trước khi Diệp Huyền tới đây, hai bên chúng ta không ai làm gì được ai, thế nhưng Diệp Huyền đã tới! Ta dám nói rằng trước đó các ngươi chắc chắn đã bàn bạc xem nên trừ khử chúng ta và thôn tính chiến trường Luyện Ngục này kiểu gì!”
Nghe hắn nói vậy, mọi người đồng loạt nhìn về phía Phạm Thủy Thủy, vẻ mặt không hề thân thiện một chút nào.
Sắc mặt Phạm Thủy Thủy u ám vô cùng: “Ta nói rồi! Ta không nhìn thấy Diệp Huyền!”