Từ Mục cùng Đông Phương Kính đang ở trong kho vũ khí, xem xét những bộ giáp bông mà Vi Xuân mới mang đến. Năm ngoái, ruộng bông trồng thử nghiệm không nhiều, nên Từ Mục cũng không dám lãng phí, chỉ dặn Vi Xuân làm trước năm trăm bộ theo ý mình.
Giáp được may lót thêm lớp sắt bên trong, bên ngoài gia cố bằng đinh đồng. Loại giáp bông này thực sự phát huy tác dụng trên chiến trường khi có hỏa khí, khả năng phòng hộ cực kỳ cao. Nói một cách nghiêm túc, việc phát hiện ra bông và ứng dụng nó vào áo giáp có lẽ đã hơi sớm so với thời đại này.
Dĩ nhiên, trong thời đại vũ khí lạnh, giáp sắt toàn thân sẽ bảo vệ tốt hơn. Nhưng Tây Thục hiện tại đâu có nhiều tài nguyên đến vậy. Ít nhất thì giáp bông vẫn hơn hẳn mấy loại giáp gỗ hay giáp da thông thường. Nếu dùng để đỡ tên thì hiệu quả cũng chẳng kém giáp sắt là bao.
Với quy mô trồng bông hiện tại, nếu vụ mùa bội thu, năm sau ít nhất cũng có được cả vạn bộ giáp bông. Vừa dày dặn ấm áp, lại phòng hộ tốt hơn giáp nhẹ thông thường.
“Đúng là đọc sách thánh hiền bao nhiêu năm, cũng chưa từng thấy loại giáp kỳ lạ đến vậy.” Đông Phương Kính nâng niu một bộ giáp bông, có vẻ rất thích thú.