Nhưng binh quý thần tốc. Trong chiến sự, từng ấy thời gian đã đủ để làm được rất nhiều việc.
Thủ lĩnh người Hồ tên Cái Công, là một gã trung niên lực lưỡng, lưng hổ vai gấu. Ngồi trên vị trí thủ lĩnh đã hơn mười năm, nhưng vẫn chưa từng chiếm được chút lợi lộc nào từ Định Bắc Quan, đến nỗi cả người trở nên điên cuồng.
Đối với sự xuất hiện của quân Hà Bắc, hắn ta vừa mừng vừa lo, nhưng trong lời nói lại ẩn chứa sát khí nồng đậm.
“Thái Thúc tiên sinh, nếu như đánh hạ được Định Bắc Quan, quân Hồ của ta cần phải trì hoãn hành quân thêm hai ba ngày. Đương nhiên, người Hồ sẽ nhanh chóng đuổi kịp, hội quân với tiên sinh trước khi tiến đánh nội thành.”
Thái Thúc Vọng cười nhạt, “Ngươi định đồ thành à? Đừng quên, chúng ta đã thỏa thuận trước đó, nếu chiếm được Định Bắc Quan, Đại Hãn sẽ được giao cho ba quận của Định Châu.”