Bên ngoài Định Bắc Quan, cơn gió cát gào thét suốt đêm qua vừa mới dịu bớt. Binh lính canh giữ thành trì suốt một đêm dài bắt đầu đổi ca. Viên phó tướng dẫn đầu vừa đặt tay lên chuôi đao, chuẩn bị xuống khỏi tường thành.
Đột nhiên, ánh mắt hắn liếc thấy phía xa xa, nhìn kỹ lại thì phát hiện không biết từ lúc nào, ở ngay trước Định Bắc Quan, có hơn chục bóng người đang gào khóc thảm thiết, lảo đảo chạy về phía cửa quan.
“Tướng quân, chẳng lẽ là dân mình?”
Phó tướng Định Châu không vội hành động. Ở Định Bắc Quan này, thủ đoạn của bọn giặc cỏ người Hồ thì vô vàn, nếu như là gian tế giả dạng, sự tình sẽ vô cùng nghiêm trọng.
“Tướng quân!”