Trong làn gió heo mây, Từ Mục nhìn những thanh niên trai tráng đang đứng trước mặt. Khuôn mặt ai nấy đều quen thuộc, ánh mắt kiên định hướng về phía hắn.
"Trần Thịnh."
"Đông gia," Trần Thịnh nghẹn ngào, "Tôi không muốn ở lại trông coi trang viên nữa, tôi muốn theo Đông gia ra chiến trường."
Từ Mục khẽ giật mình, bật cười: "Ta vốn đã định cho ngươi đi cùng."
Trần Thịnh mừng rỡ, chạy ngay đến bên cạnh Từ Mục.