Hai người lại hạ vài quân cờ, một bóng người đi vào, hai người quay đầu nhìn qua, Phương chưởng cố trung niên cười nói: “Phùng lệnh sử, sao hôm nay lại rảnh đến đây?”
Phùng lệnh sử thấy hai người đang đánh cờ, cũng không nói gì mà chỉ bảo: “Phương chưởng cố, lát nữa đánh tiếp đi, Tống lang trung muốn hồ sơ của huyện lệnh Thanh Hà Cố Văn Hàn, ông mau đi tìm đi, Tống đại nhân còn đang chờ. . .”
Làm Chưởng Cố, tìm kiếm hồ sơ trong nhà kho rộng lớn này là công việc thường ngày của họ, Phương chưởng cố đứng lên, nói với Chưởng Cố trẻ tuổi: “Ta đi tìm hồ sơ cho Tống đại nhân, hai người chơi tiếp ván cờ này đi. . .”
Nói xong, y liền lấy chìa khóa trong ngăn tủ, rồi đi về phía nhà kho.
Phùng lệnh sử khoát tay, nói: “Được rồi, Tống đại nhân đang chờ, ta không có tâm tư đánh cờ, chờ Phương chưởng cố tìm xong lại đánh tiếp đi. . .”
Nói xong, Phùng lệnh sử liền đi qua cửa kho chờ.
Hai người đều không chú ý đến, vị Chưởng Cố trẻ tuổi kia vừa nghe thấy cái tên nào đó, cơ thể lập tức run lên, nhưng rất nhanh đã bình thường trở lại.
Lại Bộ.
Văn phòng của Lại Bộ Hữu Lang Trung.
Quan viên kia rất nhanh đã trở về, Lý Nặc mới uống nửa ly trà, vị này đã cầm hồ sơ về.
Cái gọi là hồ sơ, thật ra là một cuốn sách, trên đó ghi chép tất cả lý lịch của một vị quan viên từ khi nhập chức cho đến khi về hưu, tất cả ghi chép thăng chức và giáng chức, khảo sát, công trạng. . . tất cả đều có. Tương đương với hồ sơ nửa đời sau của một người.
Tên tiểu quan kia cung kính đưa hồ sơ cho Tống Triết, nói: “Tống đại nhân, đây là hồ sơ của Cố Văn Hàn.”
Tống Triết nhận lấy cũng không nhìn, liền đưa cho Lý Nặc rồi nói: “Hồ sơ đã cũ, đọc cẩn thận, đừng làm hỏng.”
Hồ sơ của một vị quan viên sẽ được ghi chép kể từ ngày hắn nhập sĩ.
Cố Văn Hàn làm quan hơn mười năm, hồ sơ này đã tồn tại 15 năm, Lý Nặc còn chưa mở ra, đã ngửi thấy mùi sách cũ nhàn nhạt.
Lại Bộ bảo quản hồ sơ khá ổn, không thấy chỗ bị mốc meo.
Lý Nặc đặt cuốn sách này lên bàn, cẩn thận lật trang đầu tiên.
Trang này ghi chép lại quá trình lúc Cố Văn Hàn mới nhập sĩ.
Cố Văn Hàn là tiến sĩ năm Chí Thánh thứ 18, năm nay là năm Chí Thánh thứ 33, nói cách khác đó là khoa xử 15 năm trước.
Lần khoa cử đó có 100 tiến sĩ lên bảng, Cố Văn Hàn xếp hạng 96, cho nên đành phải làm cửu phẩm Giáo Thư Lang.
Cửu phẩm, là chức quan thấp nhất của Đại Hạ.
Các phẩm cấp trước cửu phẩm còn chia chính x phẩm và tòng x phẩm, cửu phẩm thì chỉ có cửu phẩm, không có chính hay tòng, là tầng dưới cùng của quan viên Đại Hạ, vất vả học tập mười năm, khó khăn lắm mới đỗ tiến sĩ, có khả năng chính là trông nhà kho, làm chân chạy hoặc sai vặt.
Tuy nhiên, không thể nói triều đình bất công được, chức quan đầu tiên của tiến sĩ có quan hệ trực tiếp với xếp hạng khoa cử.
Nếu có thể đỗ trạng nguyên, cất bước chính là chính lục phẩm.
Bảng nhãn và thám hoa (hạng 2 và 3) thì là tòng lục phẩm, hạng tư đến hạng mười là chính thất phẩm, sau đó sẽ giảm dần, mãi đến cửu phẩm.
Lý lịch đầu tiên của Cố Văn Hàn chính là Giáo Thư Lang trong Đông Cung, phụ trách chỉnh lý sách báo điển tịch trong Đông Cung.
Chức vị tuy thấp, nhưng tiền đồ vô hạn.
Giáo Thư Lang ở các bộ môn khác, nếu không có bối cảnh hay chỗ dựa thì có lẽ cả đời đều làm nhân viên quản lý sách báo, nhưng ở Đông Cung thì lại khác, một khi thái tử đăng cơ, vậy sẽ là dòng chính của thiên tử, tốc độ thăng quan sẽ tăng vọt.
Nhưng Cố Văn Hàn lại rất không may.
Năm Chí Thánh thứ 18, gã tiến vào Đông Cung, năm năm sau, cũng là năm Chí Thánh thứ 23, thái tử chết bệnh, gã từ một kẻ có tiền đồ vô hạn, là dòng chính của thiên tử, lại biến thành một đứa trẻ không có mẹ.
Coi như bệ hạ sắc phong thái tử mới, thì thái tử mới cũng sẽ dẫn dòng chính của mình vào Đông Cung.
Huống chi, sau khi thái tử chết bệnh, bệ hạ bị đả kích, từ đây một lòng tu hành, không để ý đến triều chính, Đông Cung chỉ còn trên danh nghĩa, quan viên ở đó cũng bị điều đến các nơi khác.
Cố Văn Hàn từ một cửu phẩm Giáo Thư Lang, bị diều đến một huyện nhỏ ở xa Trường An, làm cửu phẩm huyện úy.
Mười năm sau, chức quan của gã từ từ tăng lên, từ cửu phẩm đến tòng bát phẩm, chính bát phẩm, tòng thất phẩm. . . cuối cùng bốn năm trước, đã điều đến huyện Thanh Hà, trở thành chính thất phẩm huyện lệnh Thanh Hà.
Mà khảo sát chiến tích của Cố Văn Hàn vẫn luôn rất tốt.
Đại Hạ có chín đẳng cấp để đánh giá và khảo sát quan viên, chia ra là Giáp thượng, Giáp, Giáp hạ, Ất thượng, Ất, Ất hạ, Bính thượng, Bính, Bính hạ, có Giáp thì là ưu, có Ất là trung, có Bính thì không hợp lệ.
Khảo sát và đánh giá 10 năm qua của Cố Văn Hàn, đa số đều là Giáp, trong đó không ít Giáp thượng, nhất là mấy năm phía sau, ngay cả một Ất cũng không có.
Nếu như có thể tin vào khảo sát của Lại Bộ, vậy Cố Văn Hàn chính là một vị thanh quan, còn là một năng thần.
Lý Nặc suy nghĩ một lát, liền nhìn về phía Tống Triết, hỏi: “Nhạc phụ đại nhân, kết quả khảo sát của Lại Bộ. . . có thể đảm bảo là thật không?”