TRUYỆN FULL

[Dịch] Nương Tử, Hộ Giá!

Chương 165: Tống Giai Nhân và Lý An Ninh gặp mặt (4)

Tứ Phương Quán được bảo vệ rất nghiêm ngặt, nhưng an ninh bên trong tiểu viện độc lập thì đều do các nước tự phụ trách.

Trong sứ quán có nhiều bí mật quốc gia, dù Đại Hạ muốn hỗ trợ, người ta cũng không cho phép tiến vào.

Hôm qua là Trung Thu, cả nước cùng vui, triều đình cũng cử hành tiệc ở Tứ Phương Quán, chiêu đãi các sứ thần.

Mấy nước lớn đều có quan hệ tương hỗ và cạnh tranh, hai nước Hạ và Sở thì gần đây có qua lại mật thiết hơn, sứ đoàn nước Sở đang thương lượng vấn đề hợp tác sâu hơn với nước Hạ, đây không phải chuyện ba nước khác muốn thấy.

Nếu vì vụ án này mà Hạ và Sở lật mặt, ba nước còn lại tự nhiên vui mừng.

Cho nên, ba nước đều có hiềm nghi.

Nhưng võ giả tứ cảnh không thể không biết, dùng chân khí chấn vỡ tâm mạch sẽ để lại chứng cứ rõ ràng.

Dù sao cũng chỉ có ba người tu công pháp tính âm hàn, xảy ra chuyện thì ba người họ là kẻ bị nghi ngờ đầu tiên.

Trừ phi là cực kỳ ngu xuẩn, bằng không họ sẽ không để lại sơ hở như vậy.

Quan viên của Đại Hạ thì như bị gác trên lửa, nước Sở không dễ đắc tội, nhất định phải cho họ một câu trả lời hài lòng, mà ba nước khác cũng không dễ trêu.

Không có chứng cứ, họ không dám cũng không thể kết án.

Quan viên Đại Hạ trong đại điện đều rất gấp gáp.

Lý An Ninh cũng rất gấp, nàng thân là công chúa Đại Hạ, đương nhiên hướng về Đại Hạ, sau khi phát hiện Hình Bộ và Đại Lý Tự không thể tìm thấy hung thủ trong thời gian ngắn, nàng lập tức đi tìm Lý Nặc.

Lần trước, tất cả mọi người đều bị Hàn Trác lừa, chỉ có mình Lý Nặc là nhìn ra vấn đề.

Theo lời của huyện lệnh Trường An, Lý Nặc có thể tìm ra hung thủ từ trong hơn 200 người, nhưng Lý An Ninh vẫn luôn nghi ngờ chuyện này.

Có điều, không thể nghi ngờ là Lý Nặc có chút thiên phú trong phương diện tra án.

Lúc Lý Nặc và Lý An Ninh đang chờ trong đại diện, Lý Nặc thấy một bóng người đi tới, lập tức đứng thẳng, nói: “Phụ thân.”

Lý Huyền Tĩnh nhìn Lý An Ninh trước, nói: “Bái kiến công chúa An Ninh.”

Lý An Ninh cũng nghiêm túc, nói: “Lý đại nhân.”

Lý Huyền Tĩnh có vẻ như không quan tâm nhiều khi Lý Nặc xuất hiện chung với Lý An Ninh, Lý An Ninh chợt đảo mắt một vòng, bỗng nhiên nói: “Lý đại nhân, có thể dẫn chúng ta đi xem nghi phạm không?”

Rất nhanh, Lý Nặc đã kiến thức được cái gì gọi là quyền lực.

Công chúa An Ninh không giải quyết được, nhưng Lý Huyền Tĩnh chỉ cần một câu, mặc kệ là người của Hình Bộ, Đại Lý Tự hay là người của Tứ Phương Quán thù đều không dám ngăn cản bọn họ.

. . .

Trong một tiểu viện của Tứ Phương Quán.

“Đã bảo không phải ta rồi, ta và hắn không thù không oán, giết hắn làm gì? Đêm qua ta uống say, ngủ một giấc đến hửng đông, tỉnh lại đã bị các ngươi bắt đến đây, còn hỏi đi hỏi lại một vấn đề mấy chục lần, các ngươi có thấy phiền không? Ta muốn kháng nghị, gọi cấp trên của các ngươi đến đây cho ta!’

Lý Nặc và Lý An Ninh vừa bước vào sân, đã nghe thấy một âm thanh gầm thét.

Lý Nặc đi đến cửa, Lý An Ninh bỗng nhiên kéo hắn ra sau lưng, tiện tay đánh về phía trước.

Trên tay của nàng xuất hiện một cây roi dài hư ảo.

Ba!

Một chén trà bay ra ngoài phòng, nổ tung trên không trung, mảnh vụn văng khắp nơi.

Nếu không có Lý An Ninh, chén trà kia đã nện vào đầu Lý Nặc rồi.

Lý Nặc rất hâm mộ, Pháp Tắc Chi Tiên (roi pháp tắc), năng lực của Pháp gia nhị cảnh, bỏ qua bộ phận chân khí ngự của võ giả, với thực lực của nàng bây giờ, dù võ giả tứ cảnh cũng không chịu nổi.

Khi nào mình mới có thực lực này chứ?

Trong phòng, một nam tử trung niên tóc tai rối bù, vẻ mặt táo báo, vài quan viên của Hình Bộ và Đại Lý Tự thì có vẻ bất đắc dĩ.

Nghe thấy tiếng chân bên ngoài truyền vào, nam tử tóc dài đột nhiên quay đầu, cả giận nói: “Các ngươi không dứt đúng không, ta nói cho các ngươi biết. . .”

Nhìn thấy cây roi dài hư ảo trong tay Lý An Ninh, vẻ tức giận trên mặt nam tử tóc dài đã biến mất, thay vào đó là vẻ bình tĩnh và hiền hòa: “Các ngươi còn muốn hỏi gì thì hỏi đi, ta sẽ phối hợp, dù sao đây không phải chuyện nhỏ, ta cũng có thể hiểu được. . .”

Cảm xúc của vị cường giả nước Triệu này không có táo bạo như quan viên Hình Bộ nói.

Lý Nặc hỏi vài câu, người này đều trả lời rất kiên nhẫn.

Thậm chí Lý Nặc còn tò mò, bảo người này thể hiện một ít chân khí âm hàn của mình, người này cũng không từ chối.

Chỉ thấy chớp mắt một cái, chén trà đang nóng hổi đã bị đóng băng.

Theo người này nói, công pháp này tên là Băng Tâm Quyết, đây là một trong nhưng công pháp thường thấy nhất, tu hành Băng Tâm Quyết thì chân khí sẽ mang thuộc tính cực hàn.

Chân khí Võ đạo không phải tất cả đều giống nhau, theo công pháp khác nhau thì chân khí cũng có khác biệt.

Có chân khí nóng bỏng dương cương, có chân khí băng hàn âm nhu.

Hai loại chân khí không có ưu khuyết điểm tuyệt đối, mỗi loại có sở trường và sở đoạn riêng.

Cái trước mặc dù hùng hồn bá đạo, nhưng dư lực không đủ, không thể chiến đấu trong thời gian quá dài.

Cái sau mặc dù không đủ bá đạo, không thể cứng chọi cứng với võ giả tu chân khí cương mãnh bá đạo, nhưng lại bền bỉ hơn.