Đã hai tháng trôi qua kể từ khi nhận được sự hướng dẫn của Zephyr và bốn tháng đã trôi qua kể từ lần cuối bị Garp dần nhừ tử, Trương Đạt Dã ngày ngày luyện tập cuối cùng đã có thành quả, Haki quan sát xem như có chút thành tựu.
Giờ đây khi so tài cùng những người khác, chỉ cần cậu tập trung tinh thần, dù cho nhắm mắt lại cũng có thể cảm nhận được có người không rõ mặt đang ra chiêu, đồng thời có thể cảm nhận được một cách rõ ràng vị trí của các đồng bạn trên thuyền.
Vấn đề lớn nhất là sau khi mở mắt ra, cậu sẽ khó tập trung tinh thần vì nhìn thấy quá nhiều thứ, điều này cần phải thích ứng một chút.
Trương Đạt Dã tháo vải che mắt xuống: “Tiếp đi, bây giờ tôi mở mắt luyện tập, cậu có thể thả Cờ Yêu ra, lẻn đến điểm mù trong tầm nhìn của tôi để đánh tôi một phát nếu được.”
“Không đánh nữa, tôi muốn ngủ trưa. Anh tìm chú Long đi, hoặc là để Cờ Yêu chơi với anh.” Diệp Ngôn ném Cờ quái vật vàng xuống rồi rời đi.