Artoria nhìn chằm chằm Trương Đạt Dã rất chi là ẩn ý: "Cảm thấy Đạt Dã vừa nghĩ đến chuyện gì không lễ phép lắm đâu."
"Ảo giác đấy." Trương Đạt Dã đẩy phần nước trái cây của mình tới trước mặt cô.
"Ừ, chắc là ảo giác đấy."
Sự buồn khổ của cô thiếu nữ nhỏ không kéo dài quá lâu, Wendy vừa cảm giác được thời tiết sắp biến đổi kịch liệt thì lập tức đứng dậy bận rộn lu bù với mọi người.
Vivi và Karoo lơ tơ mơ chạy tới chạy lui theo mọi người trên thuyền. Tuy hai đứa đều không biết cần làm những gì nhưng học là được rồi, cứ bận bịu theo mọi người là hành động chính xác.