“Roẹt!” Tom thành công rút ngón tay ra, lộn vài vòng ra sau và đập vào cột buồm trước khi dừng lại.
Katebi cũng ôm đạn pháo lăn lộn vài vòng ra sau rồi mới dừng lại, hắn và Tom liếc nhìn nhau, đồng thời vuốt mồ hôi lạnh trên trán, cuối cùng cũng lấy ra được rồi.
Nhưng hình như có chỗ nào không đúng?
“BOOM!!!”
Đạn pháo nổ tung, một đám mây hình nấm nho nhỏ bốc lên khỏi thuyền, cả con thuyền đều chấn động theo nhưng boong thuyền vẫn bình yên vô sự. Chỉ có Katebi ôm đạn pháo là toàn thân đen xì, bờ môi sưng tấy như cây xúc xích.