“Tối hôm qua uống quá nhiều, còn mơ giấc mơ đẹp, không muốn tỉnh lại…”
Khi nói chuyện, hai người đã đi đến tầng một, xuyên qua sảnh chính dơ bẩn tăm tối, đi về phía cánh cửa chính ánh lên ánh sao.
Người mở cửa là một đôi vợ chồng già, đều đã tóc trắng xóa, lưng hơi còng, tuổi chừng sáu mươi.
Vóc người bọn họ thấp bé, cụ ông không cao hơn 1m65, cụ bà chưa đến 1m6, cho dù là áo jacket sẫm màu hay là chân váy xà rông hơi vàng đều rách rưới, tràn đầy vết dầu mỡ.
“Bọn họ là?” Lumian vốn tưởng rằng người phụ trách mở cửa buổi sáng sẽ là bà Foires hoặc là ông Eve ông chủ khách sạn keo kiệt kia.