Charlie tỏ vẻ đã hiểu, thuận tay lấy ra tiền đồng giá trị 5 kepei, mua bánh mì kẹp cà rốt của người bán hàng rong bên cạnh đó.
Điều này khiến cho Lumian đột nhiên sinh ra một cảm giác quen thuộc:
Trong khoảng thời gian lang thang kia, nếu như hắn có thể nhận được bố thí là tiền, lựa chọn đầu tiên cũng là đi mua bánh mì cà rốt:
Nguyên nhân một là rẻ, hai là hương vị của cà rốt sẽ kéo dài thật lâu, khiến cho người ta có một ảo giác mới vừa ăn no.
Lumian cũng mua bánh mì cà rốt làm bữa sáng, đi cùng với Charlie, xuyên qua giữa phần lớn những người bán hàng rong, rời khỏi phố Loạn.