Hugues Artois tóc mai lốm đốm cái mũi hơi to mặc áo đuôi tôm màu đen, thắt cái nơ màu xanh đậm, đứng ở đằng sau cửa sổ, liếc nhìn cảnh tượng khu chợ.
Khu vực hơi hỗn loạn lại tương đối cũ kỹ này thuộc về vương quốc của hắn.
“Ngài nghị viên, vì sao phải tổ chức một bữa tiệc an ủi, mời những kẻ dân đen này tham gia chứ?” Rhône đeo kính gọng vàng, tóc chải chỉnh tề ra đằng sau nghi ngờ hỏi.
Hugues Artois cười nói:
“Đây là trách nhiệm của nghị viên, trước khi ta có được thân phận khác, việc nên làm vẫn phải làm.”