Nẩy mầm.
Cái từ đầu tiên xuất hiện trong đầu Tần Trạch, chính là nó.
Bởi vì ngay lúc này, trên người Cao Tĩnh Chi chợt mọc lên những đường kinh mạch giống như rễ cây.
Tần Trạch từng nhìn thấy thứ này ở trên người Lê Lộ khi quái vật sắp sửa buông xuống.
Và hắn hoàn toàn không xa lạ với những gì sắp sửa phát sinh tại đây, kể cả những đường hoa văn quỷ dị trên người Cao Tĩnh Chi, hay là tiếng thét gào tê tâm liệt phế của cô ta, cùng với tiếng lòng hỗn loạn không ngừng vang lên trong đầu hắn.
Tình huống của Cao Tĩnh Chi khác với Lê Lộ lúc trước, ở thời điểm Lê Lộ bị buông xuống, cô ấy từng bắt gặp hình ảnh trăng máu treo cao, xúc tu san sát, cùng với gã đàn ông hãm hại vợ con mình.
Nhưng hiện tại, tiếng lòng của Cao Tĩnh Chi lại vô cùng hỗn loạn.
Giống như cô ta chỉ đơn thuần là bị biến đổi thành quái vật, mà không phải bị một con quái vật nào đó buông xuống hoặc ký sinh vào.
Cho nên trong lòng Cao Tĩnh Chi chỉ có các loại ký ức từ trước đến nay, những ký ức ấy lập tức bị thống khổ đến cực hạn, giày vò thành nát bấy.
Tần Trạch nghe được tiếng Cao Tĩnh Chi rên rỉ gọi cha, sợ hãi gọi mẹ, cùng với những lời thì thầm của vong hồn.
Hiện tại tinh thần của Cao Tĩnh Chi đã rơi vào hỗn loạn, tinh thần hỗn loạn lại khiến cho tiếng lòng của cô ta không thể kiềm chế nổi, trực tiếp bị truyền ra ngoài, giống như những hình bóng [1] hỗn loạn, chồng chéo lên nhau.
[1] : nguyên văn 剪影 – tiễn ảnh hay hình bóng, là hình ảnh của một người, động vật, vật thể hoặc cảnh được thể hiện dưới dạng một hình khối có một màu duy nhất, thường là màu đen, với các cạnh của nó phù hợp với đường viền của chủ thể.
Các loại âm thanh không ngừng quanh quẩn khắp không gian.
Tần Trạch giống như một người yêu thích trò chợt xếp hình, dựa vào các loại thông tin vụn vặt xuất phát từ tiếng lòng, để chắp vá nên cuộc đời từ trước đến nay của Cao Tĩnh Chi.
Đêm đó, bởi vì phạm huý khiến cho cả nhà cô ta chết đi, sau này, khi bị một nhóm bạn bè bên cạnh dần dần xa lánh, cô ta đã đọa lạc trở thành người lịch đen.
Tiếp sau đoạn đó, trong tiếng lòng của Cao Tĩnh Chi lại xuất hiện một đám những lời nói hỗn loạn không trật tự miêu tả về nhóm cao tầng bên trong điện Anh Linh.
Cũng từ trong này, Tần Trạch nghe được rất nhiều nhân vật thuộc điện Anh Linh và một cái tên được Cao Tĩnh Chi nói ra nhiều nhất, chính là —— Mary.
Danh hiệu, Mary Stuart, vị Mary huyết tinh trong lịch sử kia.
[Mary Stuart chính là Nữ vương Mary của người Scotland, thường được gọi là Nữ vương Mary, Nữ hoàng Mary, Mary Stuart hoặc Mary I của Scotland, là Nữ vương của Vương quốc Scotland từ ngày 14 tháng 12 năm 1542, đến ngày 24 tháng 7 năm 1567. Bà còn là Vương hậu của Vương quốc Pháp từ ngày 10 tháng 7 năm 1559 đến ngày 6 tháng 12 năm 1560.]
Hiển nhiên, chưa chắc người có được danh hiệu này đã sở hữu tính cách tương đồng với nhân vật trong lịch sử kia.
Bởi vì nó cũng chỉ là một cách xưng hô thôi.
Nhưng mà có thể đạt được cấp bậc xưng hô này, đúng là Cao Tĩnh Chi cũng có chỗ hơn người.
Vô số âm thanh liên tục vang vọng trong thiên địa, âm vang đặc biệt của tiếng lòng khiến cho cả đất trời cũng đổi thay, trở nên hỗn loạn không chịu nổi.
Tần Trạch vừa tự hỏi nên làm như thế nào mới có thể nhanh chóng giải quyết khốn cảnh trước mắt, vừa đề cao cảnh giác, phòng ngừa Cao Tĩnh Chi trước mắt biến thành quái vật, cuối cùng giết chết mình, cùng với đó, hắn cũng đang cố gắng hết sức để nắm giữ những nội dung ẩn chứa bên trong tiếng lòng hỗn loạn này.
Sau đó, hắn bắt được một đoạn như vậy, nó được giấu thật sâu bên trong vô số âm thanh quanh quẩn chồng chéo lên nhau kia——
"Nữ Oa đại nhân, tôi nguyện ý trả bất cứ cái giá gì cho kế hoạch của ngài!"
"A, Mary, đứa nhỏ ngoan ngoãn của ta, cô còn chưa đủ tư cách tham dự kế hoạch như vậy, nhưng ta sẽ nhớ kỹ lòng trung thành của cô."
Nữ Oa.
Giọng nói này rất mông lung, tựa như đã trải qua một loại xử lý đặc thù nào đó, khả năng cao, đây không phải là giọng nói chân thật của Nữ Oa.
Tần Trạch rất muốn tìm nhiều một chút ký ức có liên quan đến Nữ Oa... Nhưng thực đáng tiếc, hiện tại Cao Tĩnh Chi vốn không thể khống chế được tư duy của chính cô, trên cơ bản những ký ức xuất hiện trong lòng cô ta kia đều là ngẫu nhiên.
Mà bản thân Cao Tĩnh Chi cũng rơi vào trạng thái thống khổ không gì sánh được, thất khiếu đổ máu, bộ dáng này làm cho người ta sợ hãi vô cùng.
Tần Trạch cũng sinh ra cảm giác nguy cơ nghiêm trọng.
Hắn cảm thấy mình nhất định phải làm một điều gì đó, bằng không kế tiếp, khi Cao Tĩnh Chi hoàn toàn rơi vào tình trạng thất tâm phong [2], cô ta nhất định sẽ giết hắn.
[2] : thất tâm phong, hay còn gọi là bệnh thất tâm, là một loại bệnh tâm lý, người phát bệnh sẽ có trạng thái tâm lý, hành động và ý chí trở nên vặn vẹo sau khi tâm lý phải thừa nhận áp lực quá lớn tới từ bên ngoài.
Ngay sau khi hắn nghĩ đến điều này, Cao Tĩnh Chi đã bị thống khổ chèn ép đến mức không nhịn được, trực tiếp quỳ rạp xuống đất.
Nhìn thấy bóng dáng Cao Tĩnh Chi đột nhiên thấp đi, bỗng nhiên Tần Trạch nghĩ đến một điều gì đó.
Hắn mở rộng hai tay, cố gắng hết sức khiến cho thân thể của chính mình che ở trước người Cao Tĩnh Chi.
"Sau khi chải vuốt lại toàn bộ, có vẻ như những chuyện đã xảy ra trước mắt vốn là như vậy. Là tiếng lòng của Cao Tĩnh Chi đã đánh thức con mắt trên bầu trời. Tuy thoạt nghe sẽ cảm thấy loại tình huống này có chút thái quá, nhưng theo những gì ta chứng kiến thì nó đúng là như vậy."
"Mà chuyện này cũng khiến con mắt vốn đang nhắm chặt, lại từ từ mở ra."
"Vì thế, con mắt kia mới chăm chú nhìn vào Cao Tĩnh Chi, dẫn đến Cao Tĩnh Chi bắt đầu biến dị."
"Nhưng ta cũng ở nơi này, cũng bị con mắt kia chăm chú nhìn vào, vậy mà bản thân ta lại không phát sinh bất cứ tình huống khó chịu nào."
"Trong tiếng lòng của Cao Tĩnh Chi từng nhắc đến một chi tiết, đó là ở nơi này, người lịch cũ càng mạnh, càng bị quy tắc ảnh hưởng."
"Mà hiển nhiên đây tuyệt đối là một nơi mà kẻ yếu không thể tiến vào được."
"Nói cách khác, Cao Tĩnh Chi càng mạnh mẽ ở bên ngoài thì khi tiến vào nơi này, trên người cô ta lại có càng nhiều nhược điểm."
"Mà ta, một người mới vốn dĩ không có khả năng đi vào nơi này, lại xuất hiện như một cái bug [3]?"
[3] : Bug, lỗi phần mềm là một lỗi hay hỏng hóc trong chương trình hoặc hệ thống máy tính khiến nó tạo ra kết quả không chính xác hoặc không mong muốn hoặc hành xử theo những cách không lường trước được.
Chỉ trong nháy mắt, quá trình tự hỏi này đã hoàn thành, thậm chí Tần Trạch còn không sử dụng đến năng lực tự hỏi nhanh.
Nhưng đương nhiên hắn cũng hiểu được, hết thảy những nội dung bên trên chỉ là suy đoán mà thôi.
Còn con mắt trăng máu trên kia, chính là một tồn tại vô cùng khủng bố ở trong thế giới lịch cũ này.
Chưa biết chừng nó chỉ cần liếc mắt nhìn hắn một cái, hắn liền nổ tan xác mà chết cũng nên.