TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 194: Gặp Gỡ!

Dọc theo đường đi tuy không nhìn thấy Tần Trạch, nhưng gã lại cảm nhận được năng lực của Tần Trạch.

Giản Nhất Nhất và Lam Úc cũng xốc lại tinh thần, chờ mong chuyến thăm dò cuối cùng tại nơi đây.

Trên thực tế, Giản Nhất Nhất cảm thấy vô cùng hứng thú với quái nhân hai đầu, với Tằm Thần… Được rồi, gã cảm thấy hứng thú với hết thảy những thứ bên trong thế giới lịch cũ này.

...

...

Tầng thứ tám Tháp Tằm.

Nam đầu trọc nhếch miệng nói: "Loại độc này thật ghê tởm, lần sau có thể thay đổi một chút, để cô làm khiên thịt, còn tôi phụ trách chiến đấu hay không?"

"Còn nữa, cô từng nói nơi này đã bị quy tắc vặn vẹo thành trò chơi hiệp đấu..."

"Hồi trước, khi còn ở nhân gian, tôi có chơi một loại game truyền kỳ dạng chém người rơi ra trang bị, thế mà mấy con tằm đen này chẳng bạo ra vật phẩm gì cả, mẹ nó keo kiệt đến sợ!"

Kiều Vi không để ý tới lời oán giận của gã đàn ông kia, chỉ đơn giản nói: "Có vài thứ cần phải dựa vào vận khí, tôi vẫn luôn may mắn [1], nhưng anh thì... rất có khả năng tổ đội với anh đã làm ảnh hưởng tới vận khí của tôi."

[1] : nguyên văn là 欧 – Âu.

Gã đàn ông đầu trọc cắn răng nói: "Nếu không phải tôi không đánh lại cô, kiểu gì tôi cũng phải đánh cho cô một trận."

Kiều Vi nói: "Nhìn phía trước kìa."

Gã đàn ông đầu trọc không càu nhàu nữa, ánh mắt lập tức nhìn về phía Kiều Vi mới nói.

Tầng thứ tám của Tháp Tằm là một tòa đại điện trống trải, phía bên kia đại điện có một tòa tế đàn.

Trên tế đàn thờ phụng pho tượng người khổng lồ hai đầu, nhưng một cái đầu không có đôi mắt, trong khi cái đầu còn lại không có miệng. Toàn bộ pho tượng này cũng có vẻ cũ nát không chịu nổi.

Mà ở dưới thân pho tượng còn có hai người bị sợi tơ tằm trói buộc. Nhưng không giống những bộ khôi lỗi tơ tằm khác, hai người này đều bị sợi tơ tằm quấn quanh đầu.

Trong hai người bọn họ, một người mặc áo lam, một người mặc áo đỏ, một trái một phải đều đang trong tư thế quỳ lạy pho tượng hai đầu kia.

"Hồng Tế Tự và Lam Tế Tự..." Kiều Vi thầm mặc niệm trong lòng.

Phải biết rằng, trong bản thảo lịch Hoàng Kim, có một câu chuyện như vậy, nó nói về một đám người ở một nơi nào đó trong thế giới lịch cũ.

Toàn bộ nhóm người này đều là phần tử cực đoan.

Người dịu dàng thì cực kỳ dịu dàng, người tàn bạo lại cực kỳ tàn bạo, người keo kiệt sẽ cực kỳ keo kiệt, người lạnh lùng đương nhiên cũng cực kỳ lạnh lùng.

Mà người có tính cách cực đoan khác biệt sẽ mặc quần áo một màu riêng khác biệt.

Màu đỏ, màu lam là loại thông thường nhất. Nó đại biểu cho cảm tính và lý tính.

Quỷ dị chính là, một khi người vốn mặc quần áo màu đỏ, lại mặc vào quần áo màu lam, cảm tính cực đoan ban đầu sẽ biến thành lý tính cực đoan.

Nói cách khác, bên trong khu vực được ghi chép lại trên bản thảo kia có tồn tại một loại quy tắc đặc thù —— đó là tính cách của nhân loại được quyết định dựa trên màu sắc quần áo bên ngoài của họ.

Kiều Vi cũng không biết vì sao, bỗng nhiên cô lại nghĩ tới nội dung của tờ bản thảo nọ. Cô có chút đăm chiêu đưa mắt nhìn hai người một đỏ một lam đang quỳ lạy bên dưới pho tượng hai đầu khổng lồ đằng kia.

Nhưng rất nhanh đoạn thời gian tự hỏi của cô đã bị phá vỡ. Bởi vì đột nhiên có bốn người xuất hiện bên trong đại điện.

Ba nam một nữ.

Một người đàn ông trong đó lại mang đến cho Kiều Vi cảm giác vô cùng quen mặt.

Ngày 17 tháng 4, tháng Đinh Tị ngày Quý Tị, ở tầng thứ tám của Tháp Tằm tại một nơi cực kỳ bí ẩn bên trong thế giới lịch cũ—— Tần Trạch đã gặp Kiều Vi.

...

...

Cô mặc một chiếc áo choàng tối đen, khuôn mặt bị che phủ dưới chiếc mũ trùm đầu cực kỳ khó bị nhìn thấu, lại cộng thêm nam đầu trọc bên cạnh tỏ vẻ cảnh giác vô cùng, tản ra địch ý mãnh liệt, khiến cho bầu không khí song phương trực tiếp rơi vào cảnh giương cung bạt kiếm.

Cố An Tuân nhìn thấy bóng dáng mặc áo choàng kia, hai mắt mang theo vẻ kinh ngạc.

"Chém sọ não, làm sao lại có người khác ở đây? Cô đúng là cái miệng quạ đen!" Nam đầu trọc trừng mắt nhìn Kiều Vi một cái.

Ban đầu, ánh mắt của Kiều Vi một mực dừng lại trên người Cố An Tuân, nhưng rất nhanh đã chuyển đi nơi khác.

Cô tin tưởng, bản thân ăn mặc như thế này sẽ không bị người nhận ra, hơn nữa, cô cũng không muốn nói chuyện cùng Cố An Tuân.

Đồng thời, cô cũng cho rằng, điểm mấu chốt khiến cho Cố An Tuân đi vào nơi này vốn không nằm trên người gã.

Kiều Vi lại đưa mắt nhìn về phía Giản Nhất Nhất. Chung quy lại, Giản Nhất Nhất cả người toàn là hình xăm vô cùng hấp dẫn ánh mắt của người khác.

Mà Giản Nhất Nhất cũng đang quan sát nam đầu trọc và Kiều Vi.

Không có sát ý.

Ở thời điểm Giản Nhất Nhất nhìn về phía Kiều Vi, gã lập tức cảm nhận được một loại thái độ tuyệt đối bình tĩnh, giống như bản thân gã khi đối mặt với các loại tình huống vậy.

"Chẳng lẽ nhiệm vụ của một cửa này là đánh nhau với cô gái thần bí và nam đầu trọc kia? Nhưng nếu bọn họ không phải người lịch đen, ta hoàn toàn không có dục vọng chiến đấu."

Giản Nhất Nhất cảm thấy nam đầu trọc kia có thể là người lịch đen, hoặc là người nắm giữ lịch cũ màu xám. Nhưng gã lại hoàn toàn không phán đoán được nông sâu của cô gái thần bí mặc áo choàng màu đen, không nhìn thấy mặt kia...

"Đối phương cũng phạm huý sao? Hoặc là nói, chuyện hai người này tiến vào nơi đây cũng có liên quan đến Tần Trạch?"

Hai thế lực, sáu người, toàn bộ đều đang suy nghĩ về tình huống trước mắt.

Nhưng ngay tại khoảnh khắc đó, bên ngoài Tháp Tằm khổng lồ này, chợt truyền đến động tĩnh.

Mặt đất đang rung chuyển, cả tòa Tháp Tằm cũng bắt đầu lắc lư chao đảo.

Nam đầu trọc khó có thể tưởng tượng nổi tình huống này, hóa ra một tòa Tháp Tằm to lớn như vậy cũng sẽ bị lay động?

Đến đây, đột nhiên gã ý thức được, dường như một con quái vật khủng khiếp nào đó sắp thức tỉnh rồi.

Lam Úc hỏi: "Hai người cũng là người lịch cũ?"

Nam đầu trọc phun ra một câu: "Hỏi vớ vẩn, chẳng lẽ tôi lại là sinh vật lịch cũ sao?"

Lam Úc không thèm để ý đến thái độ của đối phương, lại nói: "Căn cứ vào những gì chúng tôi lý giải được thì ở nơi này có ẩn giấu một con con tằm màu trắng khổng lồ, hình thể giống như một chiếc xe lửa."