Hoắc Kiều xem xong vấn đề của Tần Trạch, lập tức nhận lời ngay, vốn dĩ công tác của gã chính là phụ trách bói toán đoán trước cho mọi người trong tiểu tổ mà.
"Đây chính là một hành vi rất dễ dẫn tới lời thì thầm, Tiểu Tần à, anh thực sự muốn kỵ nào cũng phải phạm ư?"
"Tôi khuyên anh vẫn nên lựa chọn nội dung phạm huý đơn giản một chút, đừng chấp nhất với nguyên tắc gặp kỵ tất phạm mà thành quỷ đoản mệnh."
Tần Trạch trả lời:
"Cám ơn, tôi sẽ nghiêm túc suy nghĩ đề nghị của anh, nhưng hành vi kiêng kị hôm nay, tôi đã có ít chuẩn bị từ trước rồi."
Hoắc Kiều thầm nói, đối mặt với vặn vẹo, còn là loại hành vi đánh bạc dễ dàng dẫn phát lời thì thầm này, có thể chuẩn bị cái gì chứ?
Phải biết rằng, người lịch cũ màu trắng có rất nhiều quy tắc không thể phá hư. Tuy đánh bạc không được tính vào trong đó, nhưng theo ý nghĩa đại chúng, đánh bạc vốn là loại chuyện không thể làm.
Đương nhiên, đánh bạc trong này chỉ đánh bạc theo nghĩa hẹp.
Tóm lại, có vài người tụ cùng một chỗ chơi mạt chược, thì bị nói là giải trí, hay bị nói thành tụ chúng đánh bạc, hoàn toàn dựa vào A Sir (cảnh sát) nói như thế nào.
Có thể nhẹ cũng có thể nặng.
Nhưng đối với người lịch cũ màu trắng, đây là một loại "Hành vi màu xám" .
Cho nên Hoắc Kiều không quá xem trọng lần phạm huý này của Tần Trạch.
Vậy mà rất nhanh, Hoắc Kiều đã thay đổi cái nhìn. Sau khi gã bói toán xong, nhìn kết quả trên quẻ tượng, lập tức “Di” một tiếng.
Mãi một lúc lâu sau, Hoắc Kiều mới trả lời Tần Trạch: "Tiểu Tần, hôm nay anh đụng trúng một kiếp số, muốn tránh cũng không thể tránh được, nhưng nếu có thể phát động hành vi Nhật Lịch, có lẽ chuyện anh gặp phải sẽ không đến nỗi quá tệ đâu, kiểu như hết cơn bĩ cực đến hồi thái lai vậy."
"Hành vi Nhật Lịch này, có thể là xu hợp cũng có thể là phạm huý. Haizz… tôi già rồi, năng lực không đủ, không dám bói toán sâu thêm."
"Nhưng khẳng định là hôm nay anh có một kiếp, tôi cũng không biết đó là cái kiếp gì. Có vẻ như kiếp số này có ảnh hưởng vô cùng lớn, nhưng lại giống như nó không mang đến bất cứ ảnh hưởng gì."
"Tôi chỉ có thể lý giải nó như thế này, kiếp số chuẩn bị buông xuống kia không có ảnh hưởng quá lớn đối với anh ở thời điểm hiện tại."
"Nếu không, hay là anh đi liên hệ một chút với Lam Úc và tổ trưởng đi?"
Tần Trạch không ngờ lần này Hoắc Kiều lại bói toán kỹ càng tỉ mỉ như thế.
Đại khái là Hoắc Kiều rất lo lắng hành vi đánh bạc này đưa tới lời thì thầm, cho nên đối phương cực kỳ dụng tâm, hi vọng có thể dùng quẻ tượng càng chính xác để khuyên hắn nên lui bước.
Nhưng kết quả cuối cùng lại khiến cho Hoắc Kiều cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Bởi vì chính hành vi Nhật Lịch lại là thứ trợ giúp hắn gặp dữ hóa lành, bảo vệ hắn trước kiếp nạn muốn tránh cũng không thể tránh được sắp đến.
Sau khi Tần Trạch thoáng tự hỏi một hồi, hắn đã xác định được đánh bạc mới là hành vi gặp dữ hóa lành.
"Ta đã hoàn thành xu hợp rồi, còn nhận được tương ứng khen thưởng, chưa biết chừng, còn có thể nhận được khen thưởng lớn hơn nữa, nhưng hẳn là phần thưởng kia sẽ không được thực hiện trong ngày hôm nay."
"Như vậy hành vi Nhật Lịch còn lại cũng chỉ có phạm huý mà thôi."
"Thêm nữa, nếu giả thiết xu hợp có thể trợ giúp ta gặp dữ hóa lành, như vậy ta đã làm rồi."
Tần Trạch có một loại dự cảm, có lẽ người mang đến kiếp số cho mình chính là một đối tượng đánh bạc hoàn mỹ, nhưng xuất phát từ suy nghĩ nên chuẩn bị vẹn toàn mọi chuyện, Tần Trạch vẫn quyết định liên hệ với Lam Úc, tổ trưởng, Trình Vãn và Đỗ Khắc, liên hệ với tất cả những người lịch cũ loại hình chiến đấu trong tiểu tổ.
Nhưng khiến cho Tần Trạch rất là ngoài ý muốn, bởi vì hôm nay mỗi người trong tổ đều có nhiệm vụ.
Hơn nữa, nhiệm vụ của bọn họ còn có chút gian khổ.
"Thật có lỗi Tiểu Trạch, chúng tôi vừa nhận được tình báo, rất có khả năng điện Anh Linh sẽ tổ chức một lần giết chóc siêu đại quy mô tại nơi đông người, thậm chí kế hoạch lần này của bọn họ còn có khả năng sẽ liên quan đến đại ô nhiễm từ thế giới lịch cũ."
"Chỉ sợ hôm nay tôi cùng với Tiểu Ngọc không thể trợ giúp anh được. Nếu Hoắc Kiều đã nói với anh rằng, lần anh anh có thể gặp dữ hóa lành, thì mọi chuyện chỉ có thể dựa vào chính anh thôi."
Phải biết rằng, sau khi trở thành người lịch cũ phía chính phủ, khẳng định rằng nhóm người bọn họ sẽ có thời khắc phải một mình đối mặt với nguy hiểm.
Giản Nhất Nhất đã trợ giúp Tần Trạch vượt qua tuyệt vọng, vượt qua vặn vẹo, vượt qua mộ binh, nhưng chung quy lại, tình huống giống ngày hôm nay sẽ tới. Hắn khó có thể tránh khỏi thời điểm tứ cố vô thân, hết thảy chỉ có thể dựa vào chính mình.
Tần Trạch lại không hoảng hốt, nếu trong chuyện này đã tồn tại khả năng gặp dữ hóa lành, không phải cục diện hẳn phải chết, thì hắn nhất định có thể tìm được một đường sinh cơ.
...
...
Đường Bắc Tân, thành phố Lâm Tương.
Bên trong phòng khám tâm lý của Phùng Ân Mạn, chợt xuất hiện một người đàn ông mặc tây trang, mũ dạ cao, đeo kính mắt gọng tơ vàng.
Gã đàn ông này để hai chòm râu nhỏ, khiến cho khuôn mặt bằng phẳng càng có thêm vài phần cảm giác gian trá.
"Kỳ thật người tôi muốn tìm không phải anh đâu, Lã Bất Vi tiên sinh ạ. Tuy đúng là tôi đang cần một chủ ngân hàng có năng lực, nhưng tôi biết rất rõ, anh thu lợi tức cao hơn Trầm Vạn Tam tiên sinh khá nhiều."
Lã Bất Vi nghe xong lời nói của Phùng Ân Mạn, lập tức đưa mắt nhìn kỹ gã.
Phùng Ân Mạn không quan tâm đến loại ánh mắt như vậy, là người song chức nghiệp, một trong số đó còn là chức nghiệp bác sĩ tâm lý, đương nhiên tố chất tâm lý của gã hoàn toàn có thể vượt qua thử thách.
Kể cả khi người đối diện với gã chính là chủ ngân hàng · Lã Bất Vi.
Phùng Ân Mạn nói: "Không lâu trước đó Nữ Oa mất tích, khiến cho rất nhiều cao tầng tụ tập tới thành phố Lâm Tương. Hẳn là anh cũng biết, hiện tại thành phố Lâm Tương vô cùng hỗn loạn."
"Trong thành phố Lâm Tương có cất giấu bí mật thật lớn, chúng ta đều hi vọng bản thân có thể đào móc ra bí mật này. Có lẽ chúng ta nên hợp tác?"
"Nếu anh muốn cho tôi vay, tôi hi vọng lợi tức có thể thấp một chút. Chung quy lại, là một khách hàng, tôi có thể lựa chọn nhà ngân hàng khác."