Bởi vậy, trong quá trình trị liệu cho đối phương, Phùng Ân Mạn vốn không dám nhìn trộm những thứ không cần thiết, gã chỉ có thể vội vàng lướt nhanh qua, cuối cùng đã chiếm được một tin tình báo không biết có tính là hữu dụng hay không —— Người mới Tần Trạch có tư chất cực cao, có lẽ giá trị bồi dưỡng còn vượt trên Lam Úc.
Kể cả khi chỉ nhìn thấy duy nhất một tin tức như vậy trong lòng Giản Nhất Nhất, nhưng phía sau lưng Phùng Ân Mạn đã hoảng hốt đến đổ mồ hôi.
Gã sợ hãi bị Giản Nhất Nhất cảm nhận được.
Phùng Ân Mạn cẩn thận như đi trên miếng băng mỏng, cuối cùng vẫn có thể lấy trộm được tin tức này, mà không bị Giản Nhất Nhất phát hiện.
Nhưng Giản Nhất Nhất đi rồi, gã lại không thể không thừa nhận rằng, chuẩn bị trước mắt còn chưa đủ để bản thân đánh bại được Giản Nhất Nhất. Phải nhanh một chút tìm được chủ ngân hàng Trầm Vạn Tam, hoàn thành quá trình mượn tiền.
"Người mới Tần Trạch là thành viên của 'Công ty' vừa được chiêu mộ gần đây, giá trị rất cao. Có lẽ tư chất của đối phương được xếp vào dạng cao nhất dưới Giản Nhất Nhất."
"Người như vậy, tuyệt đối là một kẻ thường xuyên phạm huý. Vì bồi dưỡng hắn, có lẽ trong rất nhiều lần hành động của tổ chức kia, Giản Nhất Nhất đều sẽ mang theo hắn."
"Tôi cũng từng gặp mặt người tên Tần Trạch này rồi. Hắn là một người có thể mang đến linh cảm cho tôi, cũng là một người cực độ lý trí, là một tuyển thủ hệ trực giác."
"Vừa gặp mặt tôi nhưng ấn tượng đầu tiên của hắn với tôi đã không tốt rồi, hắn không chịu tiếp nhận quá trình trị liệu của tôi, nhưng điều này cũng có nghĩa là, trong lòng hắn cất giấu bí mật không muốn bị người ta biết đến."
"Nói không chừng, cái chết của Dương Mộc Lâm thực sự có liên quan đến hắn. Không cần biết như thế nào, dưới tình huống không thể khiêu chiến Giản Nhất Nhất, anh có thể thử nghiệm ra tay từ phía Tần Trạch này."
"Hoặc là đi tìm bí mật càng có giá trị hơn."
Trong lời nói của Phùng Ân Mạn rõ ràng có thêm vài phần ý tứ mê hoặc: "Nói không chừng, hắn còn có thể trở thành khách hàng của anh nữa đó. Nhưng tìm được hắn hơi khó, tổ chức chính phủ bên kia bảo vệ hắn rất tốt, muốn điều tra hắn thật không dễ dàng. Trong những tin tức ngoài kia có bao hàm rất nhiều thông tin giả tạo, cũng may, tôi lại biết được địa chỉ của Tần Trạch."
"Nhưng tôi cũng chỉ tiết lộ cho một mình anh thôi, chỉ vẻn vẹn là một lần duy nhất."
"Đây tuyệt đối không phải kỹ xảo nói chuyện tôi dùng để tranh thủ độ hảo cảm của anh thôi, bởi vì về sau tôi sẽ không tiếp tục tiết lộ cho bất luận kẻ nào khác nữa. Bởi vì nếu Tần Trạch liên tiếp gặp phải phiền toái, như vậy cũng tương ứng với khả năng tôi bị hoài nghi sẽ tăng cao hơn. Hơn nữa, rất có thể sau lần tập kích này, Tần Trạch sẽ sửa đổi địa chỉ."
"Tuy anh là chủ ngân hàng, nhưng việc tôi làm cũng vĩ đại không kém. Tôi muốn đánh bại Giản Nhất Nhất, bởi vậy tuyệt không thể làm cho tổ chức chính phủ hoài nghi."
Lã Bất Vi không ngờ Giản Nhất Nhất lại quan tâm tới một thành viên mới đến vậy. Càng không ngờ, Phùng Ân Mạn cũng đánh giá cao người tên Tần Trạch này đến thế.
Quả thực gã đã bị gợi lên hứng thú rồi.
Thêm nữa, giải quyết một tên Dương Mộc Lâm vốn chẳng phải chuyện gì quá mức lao lực, rất có khả năng tổ chức chính phủ sẽ không xuất động vương bài như Giản Nhất Nhất.
Như vậy, bọn họ giao vụ này cho người mới là Tần Trạch luyện tập, sẽ có tính khả năng cao hơn.
Lã Bất Vi cần biết, rốt cuộc Dương Mộc Lâm đã bị xử lý như thế nào.
Nếu có người giết chết khách hàng của gã, như vậy gã phải bắt người kia trả cái giá thật đắt.
Lã Bất Vi đứng lên, tiếp nhận tờ giấy ghi địa chỉ do Phùng Ân Mạn đưa cho: "Tôi phải đi rồi. Dù anh giúp tôi, tôi vẫn không thích anh. Cổ Hủ, bởi vì anh luôn khát vọng cái gì đó."
Phùng Ân Mạn cười cười, cũng không phản bác.
"Nhưng tôi không thích nợ nhân tình của người khác, tôi có thể nói cho anh biết một sự kiện."
Phùng Ân Mạn vẫn lộ ra vẻ mặt nhã nhặn kia: "Tôi sẽ chăm chú lắng nghe."
"Nữ Oa bị phân liệt."
Phùng Ân Mạn lập tức trở nên sửng sốt.
Lã Bất Vi cũng không giải thích kỹ càng, cái gì gọi là Nữ Oa bị phân liệt.
Là thuộc hạ trong thế lực của Nữ Oa bị phân liệt... Hay là "Phân liệt" theo nghĩa đen của nó, một khái niệm trực quan hơn, kinh hãi hơn?
Lại hoặc là cấp độ tinh thần?
Lã Bất Vi nói một câu cuối cùng: “Gần đây điện Anh Linh hội một mực triển khai càn quét, lọc sạch những người hoạt động không sôi nổi, bởi vì những người này rất có khả năng đều là phân thân của Nữ Oa."
Trong nháy mắt, Lã Bất Vi lập tức nghĩ tới điển tích Nữ Oa nặn người.
Đồng thời, gã cũng chú ý tới một tình huống, đó là sau khi Nữ Oa biến mất, có rất nhiều người sở hữu danh hiệu đều rơi vào yên lặng, bặt vô âm tín.
Bao gồm cả Lý Thanh Chiếu mà gã từng nhắc tới lúc trước.
Đương nhiên, gần đây Lý Thanh Chiếu lại hoạt động rồi, có vẻ như thông qua tình huống này có thể loại trừ khả năng Lý Thanh Chiếu là Nữ Oa.
"Anh nói đến phân liệt, hẳn là không phải đang muốn ám chỉ Nữ Oa có được rất nhiều phân thân chứ?"
"Đương nhiên là không phải, tôi đi đây."
Lã Bất Vi nhanh chóng đi ra ngoài cửa, không nói thêm bất cứ điều gì nữa, Phùng Ân Mạn cũng không giữ lại.
...
...
Ngày 18 tháng 4, đang lúc hoàng hôn.
Một gã đàn ông mặc tây trang màu đen, đeo kính mắt gọng tơ vàng, trực tiếp xuất hiện tại khu chung cư nhỏ Hữu Khoa Tân Thành.
Cùng thời gian, Tiểu Kiều trên vai Tần Trạch cũng ngẩng đầu lên.
Mà ở phía sau lưng Tần Trạch, cây rau má được trồng tại ban công, cũng mở đôi mắt trên lá cây.
"Anh yêu, người đánh cược với anh xuất hiện rồi."
Kỳ thật từ sau khi Tần Trạch gia nhập tổ chức chính phủ, camera giám sát được trang bị tại khu chung cư nhỏ Hữu Khoa Tân Thành này đã nhiều hơn gấp vài lần.
Bởi vì thành viên của tổ chức chính phủ sẽ dung nhập vào trong cuộc sống của người bình thường, nhưng nơi bọn họ sinh sống đều phải được đề phòng, bảo vệ trên trình độ nhất định nào đó.
Đương nhiên, vào ngày hôm nay, loại trình độ đề phòng này chẳng mang tới một chút ý nghĩa nào cả, bởi vì với thực lực của chủ ngân hàng Lã Bất Vi, nếu không xuất động Lam Úc hoặc là Giản Nhất Nhất, những người còn lại, không thể ngăn cản được gã.