Lúc trước, Tiểu Kiều từng làm cho Trình Vãn quá mức sợ hãi. Bởi vì tuy con rối này xinh đẹp động lòng người, nhưng âm khí trên thân thể lại dày đặc.
Nói cho cùng, nó vốn là kết quả phạm huý, làm sao có thể phù hộ chủ nhân được?
Nhưng hết lần này tới lần khác, Tần Trạch dựa theo hình tượng của Kiều Vi để nặn nên Tiểu Kiều, đã khiến cho nó đi ngược lại với bình thường, đã vài lần nó phù hộ hắn vượt qua khó khăn.
Lại nói, cũng vì Tần Trạch vô cùng chắc chắn rằng Kiều Vi sẽ không hại mình, cho nên hắn mới chế tạo một con rối giống hệt cô ấy.
Mà con rối dùng Kiều Vi làm phiên bản gốc để chế nên lại thật sự có rất nhiều điểm tương đồng với Kiều Vi.
Ít nhất là nó yêu Tần Trạch.
Bởi vậy, vốn dĩ nó nên là một con búp bê mang đến vận rủi và hung hiểm cho chủ nhân của mình, thì ngược lại, nó đã trở thành một con búp bê lấy chất dinh dưỡng thông qua những nguy cơ mà Tần Trạch từng trải qua, thậm chí còn mang đến cho Tần Trạch một chút hỗ trợ nhất định.
Nhưng điều kiện tiên quyết để phát sinh hết thảy những chuyện này——lại là quyền sở hữu của Tần Trạch.
Nói đơn giản thế này, nếu có một ngày nào đó, nó không còn thuộc về Tần Trạch nữa, như vậy là kết quả của phạm huý, nó sẽ điên cuồng chế tạo vận rủi cho ký chủ của mình.
Hiển nhiên, Tần Trạch cũng đoán chắc được điểm này, để đến thời khắc cuối cùng, hắn quyết định để lộ chân tướng.
Hắn dùng Tiểu Kiều, vật chỉ một mình hắn có thể nắm giữ ra làm tiền đặt cược.
Lại nói, bởi vì hiệu quả của vặn vẹo, khiến cho rất nhiều thứ đều có thể khái niệm hóa trở thành tiền đặt cược trong canh bạc này.
Hơn nữa rõ ràng trong lòng hai con bạc bọn họ đều vô cùng lý trí, nhưng vẫn không thể khống chế được bản thân, không ngừng xuống tiền đặt cược.
Kể cả khi đã biết bản thân nên rời khỏi, kể cả khi trong lòng hiểu được có một vài thứ không thể nói ra, hoặc có một vài thứ tuyệt đối không được đánh cuộc, nhưng thân thể lại mất đi khống chế.
Giống như một "tay cờ bạc thành thực ".
Nhưng Tần Trạch lại hiểu rất rõ, hiệu quả vặn vẹo của canh bạc này là tương hỗ. Hiểu đơn giản là hắn càng lên cơn ghiền, đối phương cũng càng thêm say men.
Đương nhiên, nếu canh bạc này chỉ là đánh bạc theo kiểu truyền thống, có lẽ hắn tuyệt không có lấy một chút phần thắng nào.
Mà xúc xắc quan duy lại có thể hóa vận khí thành điểm số trên xúc xắc.
Cho nên vận khí mới là điểm mấu chốt.
Phải biết rằng ngay từ ban đầu, khi Tần Trạch nói ra cụm từ ‘lựa chọn công bằng nhất’, cần phải thuần túy dựa vào vận khí để đánh bạc, thì hắn cũng đã bắt đầu đào hầm cho đối phương nhảy xuống rồi.
Bởi vì đối phương ít nhất cũng là dị nhân, thậm chí còn có thể là cường giả cấp bậc quỷ thần, trong khi hắn chỉ là nhân kiệt.
Hơn nữa bất kỳ ai cũng không thể khẳng định được rằng, rốt cuộc trong tay chủ ngân hàng có bao nhiêu loại năng lực.
Nếu Tần Trạch muốn thông qua "Kỹ thuật" để chiến thắng đối thủ, chẳng còn nghi ngờ gì nữa, hắn sẽ thảm bại.
Ngược lại khi so đấu vận khí, hắn mới có một đường sinh cơ.
Bởi vì hắn vẫn còn một cái buff—— ngàn vàng tiêu hết còn trở lại.
Đây là hiệu quả do ngày hôm nay hắn tán tài xu hợp mang đến.
Cái buff này có hai điểm mấu chốt, một là tiêu hết, còn hai là trở lại.
Nói cách khác, trước khi hắn tiêu hết ngàn vàng, bản thân hắn sẽ một mực rơi vào hoàn cảnh xấu.
Như vậy hắn nhất định phải đi làm hai chuyện.
Chuyện thứ nhất, thua. Hắn cần phải thua bằng sạch, bởi vì chỉ có "Tiêu hết", mới có thể phát động "Còn trở lại" .
Chuyện thứ hai, kéo. Kéo dài tới khi khí vận của song phương hoàn toàn nghịch chuyển mới thôi.
Bởi vì Tần Trạch cũng không xác định được, sau khi hắn trực tiếp tiêu hết gia tài, có xảy ra trường hợp “Còn trở lại” không thể bị phát động bởi vì vận khí của đối phương quá mức cường thế hay không.
Cho nên canh bạc này, hắn không thể trực tiếp đánh một ván thua hết sạch tiền đặt cược trên người, mà cần phải đánh từ từ, thua dần dần, rồi thông qua quãng thời gian đó, lại quan sát sự biến hóa của khí vận bên phía đối phương.
Nói thực, ở thời điểm Tần Trạch nhìn thấy khí vận của đối phương từ sáu điểm ban đầu, gia tăng tới mười sáu điểm, trong lòng hắn cũng có chút khủng hoảng.
Hắn rất lo lắng, không biết con bài chưa lật trong tay mình có đủ để kéo dài cho đến khi khí vận của đối phương suy giảm hay không.
Nhưng trên thực tế, Tần Trạch đã thiết lập kế hoạch B từ rất lâu rồi.
Kế hoạch này chính là phái Tiểu Kiều bên ta ra trận.
Hắn không ngừng thua cuộc, tới cuối cùng sẽ giả vờ như bản thân đã thua đến nóng nảy, rồi trực tiếp ném cả Tiểu Kiều vào.
Hắn cũng thầm suy đoán, có lẽ Lã Bất Vi đã nhìn ra Tiểu Kiều chính là kết quả của phạm huý rồi.
Nhưng vấn đề là ngay từ đầu, Tần Trạch đã bắt đầu trải sẵn phông nền rồi. Bởi vì ở thời điểm đôi bên gặp mặt, Tần Trạch đã bắt đầu bọc một lớp ngụy trang lên người Tiểu Kiều. Hắn nói với chủ ngân hàng rằng: "Tôi có thủ đoạn cảm ứng nguy hiểm đặc thù."
Chính tại thời điểm nọ, Lã Bất Vi đã chú ý tới con rối Tiểu Kiều và bồn rau má rồi.
Cũng bởi vậy, mới khiến người ta liên tưởng rằng con rối đó và bồn rau má kia có một loại thủ đoạn cảm ứng nào đó.
Tiếp sau, ở thời điểm Tần Trạch lần lượt thua cuộc, Tiểu Kiều cũng chuyển biến trở nên càng ngày càng thêm chân thực, nó trực tiếp chế tạo ra một dạng áp lực và khủng hoảng nào đó cho Lã Bất Vi.
Tình huống này cũng làm Lã Bất Vi càng khẳng định được Tiểu Kiều chính là kết quả của phạm huý, nhưng cũng vì vậy mà gã càng muốn cướp đoạt nó đi.
Gã chỉ nghĩ đơn giản rằng, nếu con rối nọ có thể an an phận phận ngồi trên vai một tên nhân kiệt, thì gã vốn là quỷ thần, nó nên thuận theo gã mới đúng.
Đây cũng được coi là một dạng logic khác loại với "Từ xưa chỉ cường giả mới xứng có được mỹ nhân".
Nhưng làm sao Lã Bất Vi có thể ngờ được rằng Tiểu Kiều chỉ an phận khi nằm trong tay Tần Trạch mà thôi.
Nếu không phải đang ngồi trên vai Tần Trạch, tác dụng mà nó mang đến sẽ hoàn toàn khác biệt.