TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 126: Nhiệm Vụ Đầu Tiên, Vở Kịch Luân Lý????

"Vị trí làm việc của anh vừa được tạm thời thêm vào, dù sao nơi này cũng rất trống trải, mấy tầng bên trên còn chưa có ai dùng, chờ lát nữa, tôi sẽ dọn cho anh một gian phòng ngủ."

Lạc Thư cao 1m59, thoạt nhìn có chút nhỏ nhắn xinh xắn, đối lập cùng Đỗ Khắc, quả thực hai người bọn họ hệt như hai giống nòi khác biệt vậy.

Nhưng Lạc Thư để kiểu tóc hai đuôi ngựa, lại phối hợp với dáng người này, thoạt nhìn y như một cô gái vị thành niên.

Lâm An hơi béo một chút, ấn tượng đầu tiên là mặt mũi hiền lành. Đối phương mang lại cho Tần Trạch cảm giác mình là một bác sĩ chủ trị ZHCkJYiḃ có kinh nghiệm.

Nhìn thấy Lạc Thư vẫn trò chuyện trong nhóm lại trở nên trẻ trung như vậy, trong lòng Tần Trạch cũng không khỏi có một loại cảm giác tương phản.

Đương nhiên, Tần Trạch đã quen với chuyện này rồi.

Suy cho cùng, từ Giản Nhất Nhất đến Lam Úc, hắn đã nhìn mãi thành quen rồi.

"Đây là tiết tấu muốn cho tôi ở lại nơi này sao?"

"Thật ra thì không phải, chỉ cho anh quyền lợi được ở nơi này mà thôi. Anh có thể coi nơi này là ngôi nhà thứ hai của mình."

"Nơi này cũng coi như đầy đủ, cái gì cần có đều có. Đúng rồi, tầng thứ nhất dưới lầu là khu vực phụ trách thẩm vấn và tạm thời giam giữ phạm nhân."

"Tầng hầm

"Sau đó, tầng thứ hai là nơi phụ trách tiếp đãi, tầng thứ hai sẽ có một vài người người thường có biết đến sự tồn tại của công ty, bọn họ đã được công ty huấn luyện, sẽ phụ trách sưu tập các loại tình báo, phát quảng cáo, hoặc là xâm nhập vào các loại diễn đàn, tìm kiếm sự kiện quái đàm [1], quỷ dị, vặn vẹo, khủng bố."

[1] : quái đàm là một từ tiếng Nhật dùng để chỉ những chuyện linh dị của Nhật Bản.

"Sau khi bọn họ sàng lọc một chút, sẽ loại bỏ những chuyện vừa liếc mắt đã biết là giả mạo, cũng có một vài chuyện bọn họ sẽ tự mình đi kiểm tra. Cuối cùng, những người này mới chọn ra rồi tập hợp một bộ phận chuyện lạ mà bọn họ cảm thấy có lẽ nó thực sự phát sinh ngoài hiện thực, sau đó chuyển cho chúng ta, để chúng ta tự mình đưa ra quyết định nên đi đến nơi nào xử lý."

"Cũng sẽ có một vài người chủ động tiến đến nơi này của chúng ta, muốn chúng ta làm cố vấn giao lưu. Bình thường những người đó đều được người ở tầng thứ hai phụ trách tiếp đãi."

"Người không có quyền hạn ở tầng thứ hai, là không được phép tiến vào tầng thứ ba. Cho nên ở trong này, ừm, anh sẽ không bị quấy rầy."

"Được rồi, mỗi tuần anh phải rút ra chừng mười hai giờ đến tầng thứ ba của công ty."

Lạc Thư nói rất rõ ràng về chức trách chủ yếu của công ty.

Tóm gọn lại một cách đơn giản, thì công ty bọn họ chủ yếu đi —— xử lý những sự kiện linh dị, và gánh ủy thác các loại sự kiện siêu tự nhiên mà mọi người không thể nào hiểu được.

Tần Trạch gật gật đầu: "Rất kỹ càng tỉ mỉ, tôi chỉ muốn biết thêm một điều là, trong số những sự kiện mà người ở tầng thứ hai tập hợp lại rồi chuyển cho các cô... thì có bao nhiêu sự kiện là chân thật phát sinh?"

"Rất ít, phần lớn chúng đều là những sự kiện có thể bao hàm bên trong phạm trù khoa học, nhìn từ bên ngoài sẽ cảm thấy nó rất kỳ quái, nhưng sau khi tinh tế hiểu biết, mới phát hiện —— à, ra là vậy?"

Những gì Lạc Thư vừa nói chính là sự thật. Bởi vì trong một trăm kiện “linh dị” đã trải qua sàng chọn thì đại khái chỉ có một, hai sự kiện là linh dị chân chính mà thôi.

Nhưng kỳ thật tỷ lệ này đã đủ khoa trương rồi.

Dù sao, bên trong thành thị cũng thật sự có sự kiện linh dị, mà mỗi ngày lại có rất nhiều những tin đồn thổi về sự kiện linh dị. Cho nên lúc trước Tần Trạch và Kiều Vi cùng biến mất ở hiện trường hôn lễ, mới không gây ra động tĩnh quá mức kinh người.

Bởi vì loại sự kiện kia, vốn chẳng tính là gì ở thành phố Lâm Tương vốn đã có quá nhiều sự kiện linh dị này.

"Lam Úc và tổ trưởng đều đã đi giải quyết chuyện của mình rồi, Trình Vãn cùng với Đỗ Khắc cũng sắp được phân phối nhiệm vụ."

"Mà hôm nay, anh cũng có nhiệm vụ. Nhưng đừng lo lắng, tôi cảm thấy hẳn là nhiệm vụ này không có liên quan gì đến sự kiện linh dị chân chính đâu."

Lạc Thư nói xong, đã đưa cho Tần Trạch một phần thông báo nhiệm vụ.

"Đây là sự kiện vừa được sàng lọc ra trong ngày hôm nay. Là một người phụ nữ và một người đàn ông mang theo con mình đi công viên giải trí chơi."

"Trên đường, người phụ nữ có đi toilet, ai biết được sau khi cô ấy trở về, người đàn ông kia đã mất tích, chỉ còn lại đứa nhỏ đứng sững sờ tại chỗ."

"Người phụ nữ lập tức hỏi đứa nhỏ, ba con đi đâu rồi."

"Đứa nhỏ oa một tiếng bật khóc, nói rằng ba đã có đứa con khác rồi, ba không cần nó nữa, ba đã cùng đứa nhỏ khác đi chơi."

"Người phụ nữ cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, lập tức gọi điện thoại cho người đàn ông kia, nhưng người đàn ông kia chỉ nói một câu đã cúp điện thoại."

Tần Trạch nhìn về phía thông báo nhiệm vụ, đó là phương thức liên hệ của người ủy thác.

Hắn hỏi: "Người đàn ông kia đã nói cái gì?"

Lạc Thư nói: "Người đàn ông nói, tôi có con của mình rồi."

Lạc Thư lại lập tức bổ sung thêm: "Đúng rồi, người phụ nữ ủy thác kia còn nghe được một âm thanh bên trong điện thoại, mơ hồ nghe ra đối phương gọi người đàn ông kia là ba."

Tần Trạch cảm thấy chuyện này rất không đơn giản.

Nhưng bởi vì Lạc Thư đã nhận được không ít những ủy thác chỉ là trò đùa vớ vẩn, hơn nữa, đối với phụ nữ, chuyện lần này rất dễ dàng hướng bọn họ suy nghĩ đến những loại vở kịch luân lý [2].

[2] : Kịch luân lý (một thuật ngữ hiện đại) nổi lên như một hình thức kịch riêng biệt vào khoảng năm 1400 và phát triển mạnh mẽ vào đầu thời đại Elizabeth ở Anh. Các nhân vật thường được sử dụng để đại diện cho các lý tưởng đạo đức khác nhau.

Tựa như logic trong hiện thực cũng có thể giải thích được loại sự kiện này, cho nên Lạc Thư cảm thấy nó không đáng là gì cả. Và trên thực tế, nguyên nhân lớn khiến cho loại chuyện này cũng có thể trải qua sàng lọc, là bởi vì người ủy thác đã chủ động liên hệ với bọn họ.

Và Lạc Thư giao chuyện này cho Tần Trạch, cũng vì muốn giúp đỡ Tần Trạch, bởi vì chuyện này đơn giản, hẳn là hắn có thể xử lý nó dễ dàng.