Nghe nói trong công ty bọn họ có một nữ nhân viên tiêu thụ, đột nhiên được đề bạt lên làm quản lý hạng mục chỉ vẻn vẹn với lý do là, vị chủ tịch nọ cho rằng vận khí của đối phương rất tốt.
Nói sâu xa hơn một chút, từ khi còn nhỏ, con gái của vị Lăng đổng kia đều có vận khí rất tốt, tốt đến mức gần như có thể coi cô ấy là một người có chức năng đặc dị rồi, sau này cô ấy chuyển đến ở tại Vân Cẩm Thiên Giang thành phố Lâm Tương.
Có thể coi là nhớ nhung con gái nhà mình, cho nên chủ tịch rất ưu ái những người có vận khí tốt.
Từ sau khi biết được biểu hiện của Tần Trạch, vị chủ tịch nọ đã cho rằng Tần Trạch chính là một người trẻ tuổi có vận khí không tồi, cho nên ông ấy không thèm phản ứng lại lời tố cáo của quản lý Trương, chỉ nói rằng công ty đánh giá nhân viên tiêu thụ của mình dựa vào thành tích.
Tháng này, người ta chính là nhân viên có doanh số bán hàng cao nhất, cho nên muốn ngáng chân, cũng phải đợi cho đến tháng sau.
Kỳ thật dựa theo Dương lịch, hiện giờ đã bước vào tháng sáu, cho nên Tần Trạch lập tức ném ra một phần danh sách, để cho quản lý Trương tự mình đi kiểm tra một chút, còn cam đoan với cô ấy rằng những người trên danh sách này đều là khách hàng muốn mua hợp đồng bảo hiểm với kim ngạch lớn, hơn nữa, ý nguyện muốn mua bảo hiểm của bọn họ vô cùng mãnh liệt.
Một giờ sau, quản lý Trương gọi điện thoại tới:
"Tần Trạch, thực xin lỗi, trước kia tôi không nên đối xử với anh như vậy! Hiện giờ anh cứ yên tâm, ai trong công ty dám nói bậy về anh, tôi chính người đầu tiên mắng hắn!"
"Được rồi, tôi còn có việc, loại chuyện này không cần gọi điện thoại riêng cho tôi đâu." Tần Trạch cười cười rồi cúp điện thoại. Hắn biết cô quản lý Trương này có chút nhỏ nhen, nhưng chỉ vì một chút chuyện như vậy cũng không đáng để làm khó người ta, suy cho cùng, người làm công cần gì phải làm khó người làm công?
Sau khi xử lý xong nguy cơ công tác, Tần Trạch lập tức leo lên con xe đạp điện, chuyển mấy đơn hàng giao đồ ăn, nhưng vẫn như trước không phát động được năng lực của lao động thời vụ.
Tần Trạch rất có kiên nhẫn, cũng không nóng nảy. Theo như hắn suy nghĩ, năng lực tự hỏi nhanh của triết học gia lần trước càng giống như phúc lợi dành cho tân thủ hơn. Nghĩa là về sau, nếu muốn học được kỹ năng, hắn cần phải tiếp xúc với người lịch cũ sở hữu kỹ năng có liên quan mới được.
...
...
11 giờ 59 phút tối.
Luật sư Hồ Đông Phong gửi một tin nhắn cho Tần Trạch, nói là ngày mai sẽ đến nhà hắn. Gửi tin nhắn theo từng đợt thế này cũng do thân chủ của luật sư Hồ Đông Phong —— là Kiều Vi yêu cầu.
Hồ Đông Phong cảm thấy vô cùng kỳ quái, vì sao cô ấy lại muốn gã gửi tin nhắn cho Tần tiên sinh vào 11 giờ 59 phút đêm.
Bởi vì theo lý thuyết, đây chính là thời gian một người nên đi ngủ rồi.
Nhưng nếu bên trong di chúc của Kiều Vi nữ sĩ đã quy định điểm này, luật sư Hồ Đông Phong vẫn dứt khoát tuân theo, vì vậy đúng vào thời điểm 11 giờ 59 phút, gã lập tức thông báo hành trình ngày mai của mình cho Tần Trạch biết.
Tới lúc này, Tần Trạch mới phát hiện ra rằng, thời điểm một tuần lĩnh một lần "Di sản" của vợ mình đã đến.
Ngày mai là ngày 17 tháng 4 Âm lịch, cũng là ngày 4 tháng 6 Dương lịch, chính là thời điểm hắn nhận di sản lần thứ hai.
Tần Trạch thích loại cảm giác phong phú này, bởi vậy hắn chẳng có lấy một chút buồn ngủ nào cả. Ngược lại, chỉ còn một chút nữa thôi, Nhật Lịch sẽ nảy sinh ngày mới, sẽ cho hắn biết hôm nay hắn đã nhận được thu hoạch là gì, cùng với sắp sửa có một vòng hợp kỵ mới, điều này làm cho hắn chờ mong không thôi.
12 giờ lại đến.
Hợp kỵ mới mẻ vừa ra lò làm Tần Trạch ý thức được rằng, hôm nay lại là một ngày vô cùng thú vị, sẽ mang đến cho hắn sức sáng tạo tràn trề.
Bởi vì một vòng hợp kỵ này, tuy có rất ít điều mục, nhưng định nghĩa lại cực kỳ rộng rãi.
【 Ngày 17 tháng 4, tháng Đinh Tị ngày Quý Tị, Trị Thần · không (độ hảo cảm không đủ). 】
【 Hợp công tác. 】
【 Kỵ giải trí. Cấp bậc: Vặn vẹo · mộ binh (cấp bậc lịch cũ thứ hai có xác suất phát động tương đối thấp). 】
【 Người lịch cũ · Tần Trạch, với ngày 17 tháng 4, ngươi đã sống sót sau khi phạm huý, đạt được độ hảo cảm Trị Thần, đạt được tiến độ chức năng, nhưng trước mặt cấp bậc chức năng chưa có biến hóa. 】
【 Đánh giá thực lực người lịch cũ trước mắt · nhân kiệt. 】
Lượng tin tức không ít đâu nha.
"Có nghĩa là ngày hôm qua phạm huý đã giúp ta thu hoạch được một bộ phận giá trị kinh nghiệm, nhưng có vẻ như chút giá trị kinh nghiệm này còn chưa đủ để giúp ta thăng cấp."
"Chuyện này cũng hợp lý, dù sao đây cũng là một đoạn đường rất dài dòng."
"Nhưng có một điểm đáng lưu ý chính là, ta đã thu hoạch được độ hảo cảm Trị Thần, cũng không biết là vị Trị Thần nào."
"Tuy lúc trước ta đã có kết luận rằng, Nhật Lịch khích lệ phạm huý nhưng tới hôm nay mới có thể xác định kết luận ấy là đúng."
"Lại kết hợp với những gì Lâm An từng nói lúc trước, Nhật Lịch của tổ trưởng Giản có được rất nhiều tin tức ngoài định mức..."
"Mà hiện giờ, lượng tin tức bên trong Nhật Lịch của ta đã nhiều hơn Lê Lộ cùng với Lý Thi Vũ, chuyện này đã đủ để chứng minh rằng, không ngừng đạt được 【 chất 】lại gia tăng vào thuộc tính lịch cũ mới là phương thức chính xác để nắm giữ Nhật Lịch."
"Nhưng trước mắt xem ra..."
Tần Trạch mới gật gật đầu, lại nhíu mày nói: "Ta đã phạm vào kỵ cấp bậc vặn vẹo, nhưng vẫn không đạt được 【 chất 】, chỉ thu hoạch được một chút 'Giá trị kinh nghiệm', nghĩa là … muốn đạt được món đồ chơi này chỉ có thể tiến vào thế giới lịch cũ mà thôi."
"Nhưng hiện tại Nhật Lịch của ta cũng chỉ quét được một lần mộ binh mà thôi. Tỷ lệ gặp được mộ binh quá thấp. Ơ không đúng, tính cả hôm nay là hai lần rồi."
Rất nhanh, lực chú ý của Tần Trạch đã đổ dồn lên nội dung hợp kỵ.
Đây là một vòng hợp kỵ vô cùng thú vị, hợp công tác, kỵ giải trí.
Lại không có bất cứ hành vi Nhật Lịch nào khác.
Tần Trạch thầm suy nghĩ, không phải Trị Thần hôm nay thuộc về một nhà tư bản nào đó chứ?
Cũng may, đơn thuần nghỉ ngơi cũng không tính là giải trí.
Và trước mắt, tuy Tần Trạch đang tự hỏi chuyện có liên quan đến lịch cũ, nhưng hành động này không được tính là công tác.
Điều này làm cho hắn tin tưởng rằng, hành vi công tác và giải trí trong ngày hôm nay, khá là truyền thống.