TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 169: Di Sản Tuần Thứ Hai!

Một đêm dài dòng vẫn chưa chấm dứt.

Như thể Lê cực khổ và Cố tuyệt vọng đã ước hẹn từ trước rồi vậy, bởi vì hai người bọn họ vô cùng ăn ý mà đồng thời gửi tin tức cho hắn.

Lê Lộ: "Tần Trạch tiên sinh, tôi báo với anh một chút, về chuyện xảy ra sau lần buông xuống trước đó."

"Anh đã bảo tôi đi điều tra về cái chết của Tần Bảo Dân, mà chính anh cũng nói cho tôi biết rằng anh ta chết trong tay một tên sát thủ. Sau này tôi tiếp tục đi điều tra, ý đồ muốn dò xét từ phía vợ con Tần Bảo Dân trước. Nhưng cuối cùng lại không thu được bất cứ kết quả gì. Như thể manh mối đã hoàn toàn bị chặt đứt cả rồi. Tôi bắt đầu thử lợi dụng di vật của người chết, dựa vào năng lực phóng viên kích hoạt manh mối trên những mảnh nhỏ ấy."

"Kết quả là nhìn thấy một người phụ nữ xa lạ, chừng ba mươi tuổi, khí chất cao quý, mặc một chiếc váy dài màu đen."

"Tôi có thể vẽ được một phần hình ảnh khá là chi tiết về đối phương, nhưng không hoàn chỉnh, nếu anh cần, tôi sẽ gửi hình ảnh này cho anh."

Lê Lộ làm việc vẫn vô cùng đáng tin cậy, Tần Trạch nhanh chóng trả lời: "Vất vả cho cô rồi, tôi sẽ trả thù lao cho cô. Mặt khác, ngày mai cô có thể qua nơi này của tôi một chút không? Tôi đưa cho cô một bức hoạ cuộn tròn. Có lẽ thứ này sẽ mang đến chút tác dụng để cô tìm được hung thủ."

Lê Lộ nhanh chóng gửi bức ảnh kia qua.

Trên thực tế, ngay tại thời điểm Tần Trạch đọc được tin nhắn này, hắn đã mơ hồ nghĩ tới một cá nhân nào đó rồi, tới hiện giờ khi hắn được tận mắt nhìn thấy bức họa do Lê Lộ vẽ ra, coi như kết quả đã được xác định.

"Lê Lộ gặp phải buông xuống, đã thấy được vợ và con của Tần Bảo Dân. Quả nhiên vợ và con của Tần Bảo Dân đã từng tiếp xúc với người lịch cũ. Mà người lịch cũ này lại chính là Cao Tĩnh Chi."

Bỗng nhiên Tần Trạch có loại dự cảm ——có vẻ như vị nữ Đế điện Anh Linh Cao Tĩnh Chi này đang mưu đồ một chuyện gì đó.

Có lẽ từ trước đó, cô ta đã làm rất nhiều chuẩn bị chỉ để bản thân thuận lợi tiến vào lãnh địa của Tinh Hồng Nguyệt Nhãn kia.

"Không biết Cao Tĩnh Chi có còn sống hay không."

Càng tiếp xúc nhiều, Tần Trạch càng cảm thấy điện Anh Linh này thật là thần bí.

Lại nói, tuy bên trong tổ chức chính phủ có rất nhiều nhân tài, nhưng phong cách làm việc của tổ chức chính phủ lại quá mức chính phái, ngay ngắn, thành thật. Bởi vậy, muốn thực sự điều tra ra loại tổ chức người lịch đen như điện Anh Linh này, lại phải dùng đến một vài người nằm trong khu vực màu xám.

Nghĩ đến đây, bỗng nhiên Tần Trạch nghĩ tới gái đứng đường · Lý Thi Vũ.

Nhưng rất nhanh, hắn lại lắc lắc đầu, cuộc đời của cô gái này đã bị một kẻ cặn bã làm hỏng mất một nửa. Cuối cùng dựa vào bản tính thiện lương, hoà thuận vui vẻ trời sanh của mình, mới xem như cô ấy đã một lần nữa tìm được ý nghĩa tồn tại, hắn thực sự không nên để cô ấy bị cuốn vào cuộc chiến đấu với điện Anh Linh.

Tần Trạch suy nghĩ một lát, cũng không tìm được cách nào hay hơn, chỉ có thể chờ mong Lê Lộ đủ khả năng tìm được manh mối về Cao Tĩnh Chi thông qua bức họa cuộn tròn do cô ta để lại.

Lúc này, hắn bắt đầu đọc tin nhắn do Cố An Tuân gửi tới.

"Tần Trạch, tôi muốn biết manh mối về Kiều Vi. Tôi đã giúp anh làm một chuyện, ít nhất, anh cũng nên cho tôi biết một chút manh mối chứ? Hôm nay Nhật Lịch của tôi cho ra nội dung hợp tìm người."

"Tôi tin tưởng dưới sự trợ giúp của Nhật Lịch, tôi có thể tìm được Kiều Vi."

Tần Trạch lười phản ứng với đối phương, trong lòng thầm nghĩ, anh có thể tìm được Kiều Vi mới là gặp quỷ.

Đương nhiên, nếu gã thực sự tìm được Kiều Vi cũng là chuyện tốt.

Sau khi Kiều Vi biết được trình độ bệnh trạng Cố An Tuân, chưa biết chừng cô ấy sẽ kê cho gã một liều thuốc mạnh, để kẻ si tình này triệt để hết hy vọng đi.

Nghĩ như vậy, Tần Trạch không thèm để ý đến Cố An Tuân nữa.

...

...

Giữa trưa, ngày 17 tháng 4.

Hồ Đông Phong tới đúng hẹn. Lần này, đối phương mang đến cho Tần Trạch một khoản "Di sản" càng thêm đặc thù.

So với lần đầu tiên gặp mặt, Hồ Đông Phong của hiện tại hơi lộ ra một chút mệt nhọc.

Ngay tại thời điểm Tần Trạch nhìn thấy Hồ Đông Phong, hắn đã có thể cảm nhận được rõ ràng rằng gần đây đối phương có thức đêm.

Hồ Đông Phong cũng nhận ra điểm này, gã lập tức lên tiếng: "Chào buổi trưa, Tần tiên sinh. Thật có lỗi, dạo gần đây vụ án mà tôi xử lý có chút khó giải quyết, cả tôi và phía cộng sự của tôi đều có chút bận rộn. Nhưng anh cứ yên tâm, tôi sẽ không để bản thân có chút sơ suất nào về di sản của Kiều Vi nữ sĩ đâu."

Tần Trạch gật gật đầu: "Anh mau vào đi, đã ăn cơm chưa?"

"Còn chưa ăn, nhưng anh không cần chiêu đãi tôi đâu, tôi giải quyết xong chuyện này cho anh sẽ lập tức rời đi ngay. Trước đó, tôi có hẹn cùng ăn cơm với một vài giáo viên và viên chức trong trường học, cần phải để bụng thêm một lát nữa." Hồ Đông Phong cười nói.

Tần Trạch biết, vụ án kế tiếp của Hồ Đông Phong rất khó giải quyết. Nó liên quan đến đứa nhỏ và trường học.

Hắn cũng không đi sâu vào tìm hiểu quy tắc chi tiết của vụ án, nhưng lại biết được rằng, ban đầu cộng sự của Hồ Đông Phong, vị Cổ Mỹ Môn · Kết Y nữ sĩ kia đã cực lực phản đối Hồ Đông Phong tiếp nhận vụ án này.

Nghe nói vụ án này trực tiếp dính líu đến lợi ích của vị quyền quý nào đó.

Suy cho cùng, vị luật sư Cổ Mỹ Môn · Kết Y của văn phòng Chính Nghĩa này vẫn kiên định với suy nghĩ rằng, thắng lợi chính là người ủng hộ cho chính nghĩa.

Đồng thời, cô ấy cũng tin tưởng, nguyên nhân quan trọng xây nên tượng đài bách chiến bách thắng vốn không phải sự mạnh mẽ của bản thân, là sự khôn ngoan khi biết chọn lựa đối thủ.

Hiển nhiên, đối thủ lần này quá mức cường đại rồi.

Truyền thông rất muốn ăn màn thầu máu người này, nhưng chính truyền thông cũng biết, đó là quần thể mà ngay cả luật sư cũng không dám đắc tội, thì bọn họ tốt nhất là đừng có đắc tội.

Có điều, đám truyền thông kia lại rất đáng khinh, bọn họ không muốn đắc tội với quyền quý, cho nên chuyển ánh mắt nhìn chằm chằm vào đại luật sư Cổ Mỹ Môn · Kết Y cùng với Hồ Đông Phong, thậm chí còn thông qua mâu thuẫn giữa hai người bọn họ, để viết đề tài cho mình.

Kết quả là ngày 1 tháng 6, cũng chính là vài ngày trước, luật sư Hồ Đông Phong đã thuyết phục được vị đại luật sư chỉ đánh trận nếu chắc thắng kia rồi.

Nội dung trên chính là toàn bộ những gì Tần Trạch hiểu biết về sự kiện mà Hồ Đông Phong đang rơi vào.