"Không, thời gian trôi qua, có lẽ thể tích của nó sẽ càng thêm lớn. Dường như đó chính là nguyên nhân khiến tòa tháp này không ngừng lắc lư. Bởi vì thứ kia đang thức tỉnh."
"Chúng ta phải nghĩ cách gì đó, là tìm được biện pháp rời khỏi nơi này, hoặc là biện pháp trấn áp nó trước khi nó hoàn toàn thức tỉnh!"
"Hai người đã là người lịch cũ, hẳn là chúng ta nên liên thủ với nhau."
Lam Úc nói rất có chừng có mực.
Lại nói, gã cùng với Giản Nhất Nhất có thể một đường nghiền ép, đi lên tới đỉnh tháp, nhưng điều đó lại không có nghĩa là bọn họ có thể đi ngang ở thế giới lịch cũ.
Ở thế giới lịch cũ, còn rất nhiều tồn tại khủng bố có thể nghiền ép bọn họ.
Lam Úc vẫn luôn chú ý tới, Tháp Tằm đình trệ, các tín đồ của song đầu quái bị sợi tơ tằm bắt làm tù binh, nhưng con tằm màu trắng khổng lồ nọ, cũng chính là con tằm màu trắng khổng lồ giống như chiếc xe lửa Lê Lộ đã nhìn thấy ngay từ đầu—— Vẫn chưa xuất hiện bên trong Tháp Tằm.
Hoa tằm ở tầng thứ bảy có chút đặc thù, nhưng Lam Úc không cho rằng loại quái vật trình độ này có thể làm BOSS trong thế giới lịch cũ.
Bởi vậy Lam Úc cho ra suy luận, ở thời điểm có người tiến vào tầng thứ tám, con tằm màu trắng thật lớn kia mới thức tỉnh.
"Con tằm màu trắng Lê Lộ từng nhắc tới mới là chủ lực tiến công, cũng là đơn vị tác chiến mạnh nhất chiếm lĩnh cứ điểm của song đầu quái nhân."
"Có lẽ ta và Giản Nhất Nhất có thể chiến đấu với nó, nhưng chưa chắc đã giữ lại được những người khác."
Lam Úc không đi hỏi tin tức từ phía Giản Nhất Nhất.
Về điểm này, nam đầu trọc cũng vậy, gã chưa từng đi quấy rầy Kiều Vi.
Hai người bọn họ đều đã nhận ra một chút gì đó—— dường như đồng đội của mình đang tiến hành một cuộc đối chiến đặc thù.
Giản Nhất Nhất cùng với Kiều Vi, hai người ấy lại hoàn toàn yên lặng, giống nhau.
Cả hai đều không nói gì, cũng không tham gia thảo luận.
Chấn động kịch liệt bên ngoài khiến cho Tháp Tằm không ngừng rung lắc, đều không thể làm hai người bọn họ phân thần.
Dường như nam đầu trọc cũng ý thức được điểm này, bởi vì đây chính là lần đầu tiên gã phát hiện ra rằng, hóa ra nữ ma đầu cũng gặp phải thứ cảm giác không được dễ dàng thoải mái như vậy.
Không chỉ hai người bọn họ, ngay cả Cố An Tuân và Lê Lộ cũng phát hiện ra thái độ kỳ lạ của Giản Nhất Nhất và nữ áo choàng kia, bởi vì hai người ấy yên tĩnh quá mức.
Cũng may, yên tĩnh này đã nhanh chóng bị phá vỡ.
"Đây là một trò chơi hiệp đấu." Giản Nhất Nhất mở miệng nói.
Sau khi Giản Nhất Nhất mở miệng, Kiều Vi cũng biến giọng, nói: "Đúng vậy. Hơn nữa, bên trong trò chơi còn tồn tại yếu tố giải mã."
Giản Nhất Nhất gật gật đầu: "Tôi cho rằng, kế tiếp chúng ta cần phải đối mặt với sinh vật lịch cũ khổng lồ, rất khó quyết đấu chính diện với nó, bởi vì hành vi của chúng ta bị hạn chế."
Kiều Vi cười nói: "Tôi hoàn toàn đồng ý với điều này."
Giản Nhất Nhất nói: "Nhưng khẳng định là trò chơi thì sẽ có phương pháp thắng lợi, mà chúng ta đều không muốn từ bỏ. Tôi nhìn ra được điểm này, Thêm nữa, tôi không muốn chiến đấu với cô, hẳn là cô cũng không muốn chiến đấu với tôi đâu. Đúng không?"
Kiều Vi vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh như trước, khóe miệng khẽ nhếch lên, trả lời: "Không sai."
Giản Nhất Nhất lại nói: "Như vậy, Tiểu áo choàng nữ sĩ, trước khi con quái vật nọ đập tan tòa tháp này, chúng ta hay thi xem ai là người tìm được biện pháp vượt ải trước đi? Ý cô thế nào?"
Kiều Vi gật đầu: "Tôi cũng nghĩ như vậy. Người giao thủ với tôi là anh sao?"
Giao thủ là giao thủ, chiến đấu là chiến đấu, đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Giản Nhất Nhất nói: "Tôi không am hiểu chuyện chơi game, cả bốn người chúng tôi đều không am hiểu. Nhưng bốn người chúng tôi chỉ là quân cờ mà thôi, người giao thủ với cô là kỳ thủ. Cô không nhìn thấy đối phương đâu."
Kiều Vi thoáng rung động một hồi, sau khi nhận được thông tin này, bỗng nhiên cô cảm thấy bản thân đã có cách giải thích hợp lý cho tình huống quỷ dị xảy ra ở nơi này rồi: "Xem ra, hắn mới là nguyên nhân chủ yếu làm cho nơi này biến thành trò chơi hiệp đấu?"
Kiều Vi không cho rằng với tư chất của Cố An Tuân, gã lại có thể an toàn tiến vào nơi này. Bởi vì đối với Cố An Tuân, nơi này chính là khu vực vượt ngoài cấp bậc của gã.
Nhưng cô lại phải thừa nhận rằng, nam hình xăm này rất khoa trương, thậm chí thực lực của đối phương còn mạnh hơn cả đồng bọn của cô.
Nhưng không nghĩ tới nam hình xăm này lại chỉ là quân cờ mà thôi.
Ngay từ đầu, ở thời điểm Kiều Vi cùng đồng bọn rơi vào "Hiệp đấu", trong lòng cô bỗng sinh ra một loại cảm giác quen thuộc.
Loại cảm giác này hệt như cô đang chơi game vậy.
Lại nói, mặc dù cô đã đi tới thế giới lịch cũ, nhưng nội dung hợp kỵ của Nhật Lịch vẫn có hiệu lực như bình thường.
Nhật Lịch của nam đầu trọc đã ngủ đông, nhưng Nhật Lịch của Kiều Vi lại đang hoạt động.
Ngày hôm nay, trong hành vi Nhật Lịch của Kiều Vi, bộ phận xu hợp rõ ràng là "Hợp ôn chuyện".
Cho nên ở thời điểm nam đầu trọc nhắc tới vấn đề, có người sẽ đuổi theo bọn họ đến nơi này hay không, cô mới để lộ ra khả năng kia, hơn nữa, còn đặc biệt nhấn mạnh một vài mối quan hệ, ví dụ như tình yêu kiên trung không thay đổi chẳng hạn.
Chỉ là vô cùng đáng tiếc, cô thật sự không có hứng thú kể lại những kỉ niệm mình từng có từ trước tới nay với ông xã nhà mình, cho gã đàn ông luôn tôn thờ quan niệm "Quỷ tha ma bắt cái tình yêu ấy đi" như nam trọc đầu này.
Nhưng đúng là trong lòng thực sự nhớ nhung.
Sau đó, tình huống lúc ấy xảy ra, làm Kiều Vi cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Cô không biết quy tắc bên trong Tháp Tằm này, nhưng theo cô, loại hình thức "Hiệp đấu" nọ tới quá mức đột ngột.
Ở thời điểm kia, Kiều Vi đã bắt đầu tự hỏi mình rằng, có phải người khác đã đi đến nơi này rồi?
Kết quả đúng là như vậy.
Hiện giờ, những tin tức trong lời nói của nam hình xăm đã giúp nghi vấn trong lòng Kiều Vi nhận được lời giải đáp.
Trò chơi hoá, hiệp đấu, những quy tắc bỗng nhiên xuất hiện kia vốn không phải là quy tắc nguyên sinh của tòa Tháp Tằm này.
Mà đến từ chính "Kỳ thủ" .
Về phần kỳ thủ là ai, vì sao đối phương có thể thành lập nên liên hệ cùng với cô và đi vào nơi này —— trong lòng Kiều Vi đã có đáp án.