Chu Phàm vốn lo lắng tên Bán Tiêu này sẽ xoay người bỏ chạy, nhưng thấy hắn xuống ngựa, Chu Phàm nhướng mày.
Xem ra tên Bán Tiêu này rất tự tin vào thực lực của mình.
Chu Phàm liếc nhìn thanh cự đao không dính một giọt máu nào, phù Lợi Kim trên cự đao đã mờ đi một chút, nhưng vẫn chưa cần phải thay.
Hắn kéo cự đao tiến lên, mũi đao cắt đứt từng cọng cỏ.
Bán Tiêu cởi áo choàng đen ra, bên trong hắn mặc một bộ giáp mềm màu đen, thân hình cao tám thước trông còn lớn hơn cả Lỗ Khôi, toát ra vẻ hung hãn.