“Chúng sẽ từ từ đoạt quyền khống chế thân thể ta sao?” Chu Phàm trầm giọng hỏi. Nếu như vậy, hắn sẽ hoàn toàn trở thành con rối.
Anh Cửu nghiêm túc suy nghĩ rồi đáp: “Mặc dù ta muốn dọa ngươi, nhưng ngươi chắc chắn sẽ nghi ngờ, chi bằng nói thật luôn, việc này sẽ không xảy ra đâu. Đừng nói chúng vừa mới sinh ra ý thức, cho dù ý thức của chúng mạnh lên, nhưng đây chung quy vẫn là thân thể của ngươi. Chúng nhiều nhất chỉ là cùng ngươi giỡn chơi một chút thôi, còn chuyện đoạt quyền khống chế thân thể ngươi, căn bản là không thể.”
Chu Phàm cố gắng phân biệt lời Anh Cửu nói là thật hay giả. Hắn không có cách nào trừ khử ba tiểu cầu kỳ quái trong bụng, mà Anh Cửu cũng không sợ hắn giết được ba tiểu cầu kỳ quái kia, vậy thì không cần thiết phải nói dối lừa gạt hắn. Hơn nữa, dựa vào những hành động trước đây của Anh Cửu, lời này hẳn là thật.
“Cho dù chỉ là giỡn chơi, đối với ta mà nói cũng rất phiền toái. Nếu như đang chiến đấu mà chúng giở trò, ta sẽ gặp xui xẻo. Có cách nào để chúng không giỡn chơi hay không?” Chu Phàm nhíu mày hỏi.
“Việc này không có cách nào. Hiện tại ta còn không hiểu rõ chúng là thứ gì, muốn giúp cũng không giúp được ngươi.” Anh Cửu thở dài nói.