Chu Phàm liên tục lùi lại, cảnh giác nhìn Vương Thập Bát đang che vết thương ở cổ.
Vương Thập Bát không rút cây gậy gỗ đang cắm xiên vào cổ ra, hắn chỉ dùng tay bịt máu đang tuôn ra xung quanh cây gậy, máu nhuộm đỏ lòng bàn tay trái của hắn, hắn hơi nghiêng đầu nhìn Chu Phàm.
Ý sợ hãi trong lòng Vương Thập Bát nhanh chóng biến mất, vẻ mặt hắn trở nên dữ tợn: "Chỉ cần giết ngươi, giết ngươi..."
Hắn cầm con dao săn đuổi theo Chu Phàm.
Chu Phàm không chút do dự bỏ chạy.