Lúc này, Tống Ngọc Phi so sánh giữa Nhị Hoàng Tử trước mắt và Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm tuy làm ra rất nhiều chuyện ngu ngốc hoang đường, nhưng cuối cùng lại làm cho dân chúng giàu có, để cho mọi người cùng theo đó được lợi!
Làm ra chuyện hôn quân, kết quả của minh quân!
Mà Nhị Hoàng Tử trước mắt, mặc dù nhìn qua đều là hành động của Minh Quân, nhưng cuối cùng lại tổn hại lợi ích của dân chúng!
Làm việc Minh Quân, được kết quả của hôn quân!
Ai cao ai thấp, ai ưu khuyết, vừa nhìn là biết ngay!
Nhị hoàng tử nhìn sắc mặt Tống Ngọc phi, trong lòng lại dâng lên dự cảm không tốt.
Không phải chứ, nói như vậy chẳng lẽ cũng có sai?
Đây đã là đáp án tiêu chuẩn rồi, ngươi còn muốn gì nữa?
Hơn một năm không gặp, vị tiên tử này làm sao lại khó hầu hạ như vậy?
Nhị Hoàng Tử trong lòng kêu khổ không thôi!
Những người khác cũng yên lặng theo, không biết mở miệng như thế nào.
Vẫn là Tống Ngọc Phi mở miệng đầu tiên: "Điện hạ, nếu để ngài tiếp nhận một quốc gia, thế nhưng quốc gia này rách rưới không chịu nổi, bị tàn phá thậm tệ, ngài nên làm thế nào mới có thể nhanh chóng chấn hưng, để dân chúng hưởng thụ một cuộc sống tốt đẹp?"
Nhị Hoàng Tử tinh thần chấn động, cuối cùng cũng có một câu hỏi bình thường!
Câu hỏi dạng này, hắn sớm có chuẩn bị!
Thế là, Nhị Hoàng Tử chậm rãi nói: "Nếu như để bổn cung tiếp nhận một quốc gia như vậy, bổn cung tự nhiên là lao dịch nhẹ thuế ít, nghỉ ngơi lấy lại sức, cổ vũ sản xuất! Đầu tiên, phải hạ thấp thuế, tốt nhất là miễn đi thuế của mọi người, để mọi người có thể buông tay thoải mái làm, tràn ngập tích cực đi trồng ruộng, đi sản xuất lương thực!"
"Quân đội cũng phải lột giáp quy điền, cùng trồng lương thực! Vào thời điểm này, có thể không đánh trận thì không cần đánh trận, tận lực giao hảo cùng các quốc gia, sau đó toàn lực phát triển nông nghiệp còn có kinh tế, để mọi người mau mau giàu có!"
"Còn phải cổ vũ sinh sản, hài tử càng nhiều thì ban thưởng càng nhiều."
Đây lại là một đáp án vô cùng tiêu chuẩn!
Đối với đáp án này, Tống Ngọc Phi đã nghe không dưới năm lần!
Nói thật, nếu trước kia nghe được đáp án này, nàng đều hài lòng gật đầu, tỏ vẻ tán thành.
Dù sao đối phương có thể lo cuộc sống yên, mà còn nghĩ đến thời loạn có thể xảy ra, đáng để cổ vũ.
Nhưng hiện tại, nàng không kìm lòng được mà nhớ tới Đại Hạ chỗ Lâm Bắc Phàm ở.
Hóa ra Đại Hạ cũng gặp phải tình huống như vậy, thế nhưng Lâm Bắc Phàm cũng không có lao dịch nhẹ thuế ít, càng không có nghỉ ngơi lấy lại sức, trái lại còn tổ chức toàn dân khai hoang làm ruộng, đào khoáng đào sông, xây nhà sửa dường, còn xây dựng hoàng cung, hết thảy chuyện làm lao dân thương tài hắn đều làm xong rồi!
Kết quả không đến một năm, rất nhiều dân chúng đều thoát nghèo, quốc lực tăng lên gấp mấy lần!
Trong quá trình này, vẫn không quên khuếch trương ra bên ngoài, đánh mấy trận thắng lớn!
Kể từ đó, lại đã phân cao thấp!
Người ta làm ra chiến tích thật, ngươi lại y như máy móc, khoác lác thế nào cũng không làm tốt được như người ta!
So sánh với Lâm Bắc Phàm, Nhị Hoàng Tử này có vẻ cực kỳ bình thường!
"Như vậy, nhanh thì ba, năm, chậm thì bảy tám năm, thì quốc gia này hẳn là có thể khôi phục lại! Tiên tử, đối với câu trả lời của bản cung, ngươi có hài lòng không?"
Nhị Hoàng Tử mong đợi hỏi.
"Coi như không tệ!"
Tống Ngọc Phi gật đầu, gương mặt không hề biểu cảm, khiến người ta không nhìn ra điều gì.
" Vẻn vẹn là không tệ?"
Nhị Hoàng Tử có chút không hài lòng.
HắTErjẈn hi vọng có thể đạt được một tiếng khích lệ của tiên tử, khích lệ hắn một chút.
Được rồi, có lẽ là tiên tử quá rụt rè, không thể yêu cầu quá nhiều!
"Đúng rồi, trước khi đến Đại Chu, dân nữ đã đi qua Đại Hạ quốc, ở lại nơi đó một ngày! Điện hạ, người thấy Đại Hạ như thế nào, đối với Hoàng Đế Lâm Bắc của Đại Hạ thấy như thế nào?"
Nhị Hoàng Tử không chút do dự nói: "Đối với Đại Hạ Hoàng Đế, bổn cung chỉ có hai chữ có thể hình dung, đó chính là hôn quân! Đại hôn quân! Từ khi hắn đăng cơ tới nay, không biết đã làm bao nhiêu chuyện ngu ngốc!"
"Vì mỹ nhân đưa ra giang sơn, không ngừng giao chiến với quốc gia xung quanh, xây dựng rầm rộ lao dân thương tài, còn xích mích với thế gia, đắc tội với người đọc sách trong thiên hạ! Tiếng xấu của hắn, không cần bản cung nói mọi người cũng biết!"
"Hiện tại còn chưa sao, thật sự là người tốt không sống lâu, họa gieo lại dài ngàn năm!"
"Cho nên, bổn cung xấu hổ thay hắn!"
"Về phần Đại Hạ..."
Nhị Hoàng Tử thở dài một hơi: "Bổn cung chỉ có thể nói, dân chúng Đại Hạ quá đáng thương, một mực sinh hoạt dưới sự thống trị của hôn quân, sống trong nước sôi lửa bỏng! Bổn cung chỉ hận chính mình vô năng, không có biện pháp cứu vớt bọn họ, tiếc thay!"
Tống Ngọc Phi không kìm lòng nổi nhíu mày.
Nhị Hoàng Tử này thật quá khiến người ta thất vọng!
Không điều tra rõ ràng người khác liền tùy ý bình luận, chỉ biết nghe lời người khác, cũng không có tư tưởng nhận xét của chính mình!
Một vị Hiền Quân sao có thể dựa vào dư luận bên ngoài, để nó ảnh hưởng phán đoán của bản thân chứ?
Ngươi nói người ta là hôn quân, ngươi làm còn không tốt bằng người ta!
Ngươi còn nói dân chúng Đại Hạ đáng thương, sống trong nước sôi lửa bỏng, người ta còn tốt hơn dân chúng Đại Chu, căn bản không cần ngươi đi cứu vớt bọn họ!
Lúc này, trong lòng Tống Ngọc Phi đã có quyết định.
Nhị hoàng tử này không có tướng minh quân, năng lực lại tầm thường, không tự biết mình còn dễ dàng bị dư luận ngoại giới ảnh hưởng, ngày sau tất nhiên sẽ dễ dàng nghe lời sàm ngôn, hoàn toàn không đáng đầu tư!
Sau khi thấy rõ một người, nàng cũng không muốn phí nhiều lời.
"Được rồi, dân nữ đã dùng bữa xong rồi, các vị cứ tiếp tục chậm rãi dùng, ta có việc đi trước đây!"
Tống Ngọc Phi đứng dậy, phiêu nhiên rời khỏi.
"Tiên tử! Tiên tử đừng đi, có phải bổn cung chiêu đãi chỗ nào không chu toàn không? Ngươi nói ra đi, đừng đi nhanh như vậy..."
Nhị Hoàng Tử ở phía sau đuổi theo giữ lại, nhưng cuối cùng chỉ có thể tiếc nuối nhìn đối phương rời đi, chỉ cảm thấy lần này chia tay, về sau cũng không còn chuyện gặp lại gì nữa.
Kế tiếp, Tống Ngọc Phi vừa truy tung yêu nữ, vừa bái phỏng vị trí Thái Tử của các nước, hy vọng có thể chọn được vị Minh chủ đáng giá đầu tư từ trong đó.
Thế nhưng, có vật tham chiếu Lâm Bắc Phàm bày ra ở nơi đó.
Tiêu chuẩn quá cao, rất nhiều người đều giật mình.
Không phải năng lực không được thì là phẩm đức không được, về phần tướng mạo cũng không thể so sánh!
Bởi vậy rất nhiều người Thái Tử vốn không tệ trong mắt nàng, nay đều trở nên hết sức bình thường và rác rưởi, bị nàng từ cho rớt đài trong lòng.
"Nếu như tìm không ra người, chỉ có thể lựa chọn Lâm Bắc Phàm! Chỉ là hắn…."
Tống Ngọc Phi nhớ tới chuyện hoang đường của Lâm Bắc Phàm, vẫn cảm thấy không đáng tin cậy.