Đến với cánh rừng Thanh Đồng Việt Châu này, dù bôn ba ngàn dặm, tốn rất nhiều thời gian và vô cùng gian nan, nhưng cũng chỉ là vì để nhìn thấy thần điểu này một lần.
Bây giờ đã nhìn thấy, tự nhiên liền thỏa mãn.
Mặc dù không trò chuyện với nó, không có từ trên người nó thu hoạch được bất kỳ thứ gì đáng kể từ nó, nhưng Tống Du cũng đã có được điều mình muốn.
Nếu là lần sau còn có ai giống như Tam Hoa nương nương hỏi mình, thần điểu trong rừng Thanh Đồng phía bắc Việt Châu có bộ dạng dài ngắn thế nào, Tống Du liền có thể rất ung dung mà nói với hắn, miêu tả cho hắn biết phong thái của thần điểu.
Thế này đã đủ rồi.