Đêm đã qua canh ba, sương mù dày đặc, trời lạnh.
Trên trời, những ngôi sao lấp lánh càng thêm rực rỡ, dưới đất, giữa các làng bản đã tắt ngọn đèn cuối cùng, ngay cả đống lửa bên cạnh đạo nhân dưới cây thông trong ruộng bậc thang cũng đã tắt từ lâu.
"Phù... !"
Có cơn gió thổi qua, thổi bay tro tàn của đống lửa.
Tam Hoa nương nương ở nơi này luôn ngủ rất nhạt, theo thói quen mở mắt ra, cũng hơi nhấc đầu lên, nhìn quanh một lượt, không phát hiện động tĩnh gì, mới tiếp tục vùi đầu xuống, gối lên hai bàn chân chéo vào nhau của mình, co rút lại một chút, chìm vào giấc ngủ sâu.