TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 75: Lần này thật sự chết hẳn rồi!

Chương 75: Lần này thật sự chết hẳn rồi!

Căn cứ vào phương hướng truy tung của Cổ chỉ dẫn, Thẩm Hàm Nguyệt rất nhanh đã đuổi kịp Hoàng Thiên Trấn.

"Tiểu ca ca, chờ ta một chút."

Hoàng Thiên Trấn vừa nghe liền dừng bước, nhìn lại, hắn nhìn thấy Thẩm Hàm Nguyệt đang chạy về phía hắn.

"Sao ngươi lại chạy trở về rồi?"

Hoàng Thiên Trấn hiếu kỳ hỏi.

"Ta quên đưa ngươi một món quà."

Thẩm Hàm Nguyệt chạy đến trước mặt Hoàng Thiên Trấn rất gần, cảm giác sắp dính vào với nhau.

"Quà gì?"

Hoàng Thiên Trấn cũng tò mò, quà gì khiến cho Thẩm Hàm Nguyệt phí sức quay lại tặng như vậy.

"Chính là..."

Đột nhiên Thẩm Hàm Nguyệt liền nhón chân lên, nhanh chóng hôn lên môi của Hoàng Thiên Trấn. Hời hợt lướt qua môi, sau đó nàng đỏ mặt chạy ra ngoài.

"Tiểu ca ca, không được quên ta đấy, ta sẽ ở Trùng Cốc chờ ngươi đến tìm ta."

Thẩm Hàm Nguyệt chạy cách một khoảng rất dài mới quay đầu lại nhắc nhở Hoàng Thiên Trấn không được quên nàng, sau đó nàng liền cười hi hi biến mất ở nơi xa.

.....

Hoàng Thiên Trấn ngơ ngác đứng tại chỗ, như thể vẫn chưa bừng tỉnh từ chuyện vừa rồi. Hồi lâu, Hoàng Thiên Trấn mới dần dần tỉnh táo lại!

"Ta... Ta có tài đức gì chứ?"

Hoàng Thiên Trấn cũng không ngờ tới Thẩm Hàm Nguyệt sẽ thích hắn, có một tỷ tỷ, hiện tại lại tới một muội muội. Điều này khiến cho hắn rất có cảm giác mang tội, rất sợ bản thân sẽ có lỗi với tình cảm của các nàng.

Cũng sợ bản thân sẽ phụ lòng hai tỷ muội này.

Nhưng nhớ tới mấy ngày chung sống với hai tỷ muội, trên mặt của hắn cũng hiện ra nụ cười.

Hơn nữa nhớ đến sự hoạt bát quỷ quái cùng nghịch ngợm gây sự của Thẩm Hàm Nguyệt, nụ cười trên mặt của Hoàng Thiên Trấn càng đậm hơn.

"Phụ Vương, ngươi nói không hoàn toàn đúng, nữ nhân bên ngoài không hoàn toàn là cọp cái, cũng có nữ nhân dịu dàng dễ thương khiến cho người ta thương tiếc."

"Ta đã gặp rồi.”

"Phụ Vương, nữ nhân dịu dàng dễ thương cứ giao cho ta đi. Mấy loại như cọp cái cứ giao cho Phụ Vương ngươi, như vậy, ngươi cũng biết được mấy ngày nay ta trải qua như thế nào."

Hoàng Thiên Trấn cũng không biết sao, hắn thật sự hy vọng Phụ Vương có thể gặp phải cọp cái, như vậy, Phụ Vương có thể trải nghiệm được khoái lạc khác.

"Mau, ghi chép lại trọng điểm của những lời này, nhất định phải đem lời mà hắn nói tỉ mỉ truyền lại cho Vương gia, ta tin rằng Vương gia nghe được lời này của nhi tử nhà mình, sẽ rất cảm động."

Cái tốt không học, chuyên học cái xấu, đám người Bạch Đấu Thăng núp trong bóng tối đã ghi chép lại cặn kẽ lời của Hoàng Thiên Trấn.

Bọn họ làm như vậy, không phải là bởi vì Hoàng Thiên Trấn rải cẩu lương cho bọn họ.

Cũng không phải là bởi vì bọn họ ngưỡng mộ, đơn thuần là bọn họ không quen nhìn thứ ái tình này. Chậc chậc, sao lại có mùi giấm chua vậy chứ?

“Lương gia gia, người thật sự đã hiểu lầm rồi, tiểu ca ca sẽ không nói dối."

"Hơn nữa tình huống của Đông Võ Vương phủ chúng ta cũng có nghe nói, cho nên mấy cường giả kia không hề có quan hệ gì với tiểu ca ca."

Thẩm Hàm Nguyệt lựa chọn tin tưởng Hoàng Thiên Trấn, không cho rằng nam nhân mà nàng xem trọng sẽ lừa dối nàng.

"Không đúng, chuyện có gì đó quái lạ, hai vị tiểu thư các ngươi phải mau theo ta trở về Trùng Cốc mới được, ta cảm thấy bên ngoài có cổ sương mù dày đặc mà chúng ta không nhìn thấu đang bao phủ chúng ta."

Lương Hưng Thần không nhìn ra Hoàng Thiên Trấn có chỗ nào không đúng, nhưng càng như vậy, hắn càng thấy được chuyện có gì đó quái lạ.

Vì nghĩ đến an toàn, hắn phải mau đưa các tiểu thư trở về Trùng Cốc.

"Thiên Trấn, vì để phòng ngừa lỡ như, hay là ngươi cũng theo chúng ta cùng nhau trở về Trùng Cốc, chờ chúng ta tra ra không có vấn đề gì, ngươi ra ngoài tìm kiếm vị hôn thê của ngươi."

Thẩm Hàm Nghiên vẫn rất tin tưởng vào kinh nghiệm giang hồ lâu năm của Lương gia gia, lo rằng có một đôi độc thủ không nhìn thấy đang ở sau lưng đùa bỡn bọn họ, nàng muốn dẫn Hoàng Thiên Trấn trở về Trùng Cốc tránh nạn một chút.

Hắn còn có vị hôn thê!

Biểu cảm của Lương Hưng Thần liền sửng sốt, hai vị công chúa của Trùng Cốc bọn họ lại có thể coi trọng nam nhân đã có vị hôn thê, chuyện này là sao vậy?

"Không được, ta không cảm thấy cường giả Thiên Bảng có thời gian trêu đùa một nhân vật nhỏ như ta. Các ngươi cứ trở về cùng tiền bối trước đi, trong vòng ba năm, ta chắc chắn sẽ đến Trùng Cốc tìm các ngươi."

Hoàng Thiên Trấn lắc đầu, hắn còn muốn đi tế bái mẫu thân của hắn, không có thời gian đến Trùng Cốc. Tỷ muội Thẩm Hàm Nghiên liếc nhìn nhau một cái, trăm miệng một lời nói với Hoàng Thiên Trấn: "Chúng ta chờ ngươi!"

Sau đó Thẩm Hàm Nghiên hai người đi ba bước quay đầu theo Lương Hưng Thần rời đi.

"Chẳng lẽ tên này là người đã đá ta vào trong hồ gặp gỡ hai tỷ muội Thẩm Hàm Nghiên, nhưng cái này chắc không đâu, bọn họ không cần phải trêu cợt ta như vậy."

"Nhưng nói bọn họ là hộ đạo giả Phụ Vương âm thầm sắp xếp cho ta, cái này càng không thể."

"Mặc dù đối với lực lượng ẩn giấu của Phụ Vương ta không rõ lắm, nhưng ta biết người mạnh nhất Vương phủ chính là Bạch Lão bên cạnh Phụ Vương"

"Nhưng thực lực của Lão Bạch cũng không đến cấp bậc xếp vào Thiên Bảng, người này rốt cuộc là thế lực phương nào, sao cứ cảm giác ta trở thành món đồ chơi của bọn họ vậy chứ?"

Hoàng Thiên Trấn liên tưởng đến tình huống của Vương phủ, cảm giác đầu tiên chính là loại bỏ việc hộ đạo giả, sau khi loại bỏ hắn liền hoang mang, hắn thật sự không đoán ra mục đích của cái người theo dõi hắn không buông kia.

"Ta đã nói người của Thánh Đình Hội xuất thủ sẽ quấy nhiễu đến kế hoạch của chúng ta, quả nhiên phiền toái tới rồi."

Bạch Đấu Thăng nhìn thấy Hoàng Thiên Trấn ở ngờ vực vô căn cứ thân phận của bọn họ, trong lòng luôn oán giận người của Thánh Đình Hội không chào hỏi bọn họ một tiếng đã xuất thủ lung tung.

"Có cần chúng ta đánh Đại Thế Tử bất tỉnh, cho hắn uống một chút Vong Khước Tán hay không?"

Nam Kiếm Khách biến thái từ trong ngực móc ra một cái bình thuốc nhỏ, đưa ra đề nghị với Bạch Đấu Thăng.

"Đừng, uy lực của Vong Khước Tán rất lớn, nếu như không cẩn thận đem ký ức không nên xoá bỏ của Đại Thế Tử xoá bỏ hết, tội của chúng ta sẽ rất lớn."

"Chúng ta cũng không cần lo lắng như vậy, Đại Thế Tử không có thông minh như vậy, có cái gọi là cường giả Thiên Bảng rắm chó ở đây, Đại Thế Tử không dễ dàng đoán được thân phận của chúng ta đâu."

Bạch Đấu Thăng vẫn có chút tự tin, liền từ chối đề nghị của Kiếm Khách biến thái.

"Bỏ đi, đừng suy nghĩ nữa, bây giờ ta còn rất nhỏ yếu, căn bản không có thực lực để hiểu hết toàn bộ, nhất định phải nhanh chóng mạnh mẽ hơn mới được."

Hoàng Thiên Trấn ném tạp niệm ra khỏi đầu, ngồi xếp bằng nhanh chóng khôi phục thương thế, muốn nhanh chóng khôi phục thương thế tiến hành tu luyện.