TRUYỆN FULL

Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 185: Cố Dương, dương danh Thanh Vực! ÂM Dương giao hội, Âm Linh Thể (3)

Chẳng qua điều này cũng không quan trọng.

Dù sao nhân vật chính của buổi tiệc lần này, kỳ thật chủ yếu vẫn là Cố Dương.

Sau một phen nâng ly cạn chén.

Mấy người cơm no rượu say.

Sắc mặt Sở Hoàng cũng hồng nhuận, ánh mắt lập loè hào quang.

"Cố Dương à, kỳ thực lần này... ngoài hỗ trợ ra, ta còn có một việc khác."

Trong lúc nói chuyện, thậm chí còn thay chữ "Trẫm" thành chữ "Ta".

Nghe được lời nói của Sở Hoàng, Sở Linh Nhi như biết được tiếp theo Sở Hoàng sẽ nói gì. Gương mặt xinh đẹp lập tức ửng đỏ.

"Ồ?"

Cố Dương nhíu mày, có chút tò mò nhìn Sở Hoàng.

"Chuyện gì? Chẳng lẽ có liên quan đến ta?"

Sở Hoàng nhẹ gật đầu.

"Đương nhiên là có liên quan đến ngươi."

Nói đến đây, Sở Hoàng dừng lại.

Hắn nháy mắt một cái.

Nhất thời Sở Lưu Vân và Lý Thiên Minh cũng hết sức thức thời rời khỏi gian phòng của mình, nhất thời chỉ còn lại ba người bọn họ.

Sở Hoàng lúc này mới chậm rãi hỏi: "Cố Dương, ngươi cảm thấy Linh Nhi thế nào?"

Sở Hoàng đột nhiên chỉ vào Sở Linh Nhi đang mặt đỏ bừng bên cạnh.

Cố Dương cũng ngẩn ra.

"Ách..."

Hiển nhiên Cố Dương không nghĩ tới Sở Hoàng lại đột nhiên hỏi vấn đề này.

Vì vậy, hắn cẩn thận liếc mắt nhìn Sở Linh Nhi một cái.

Không thể không nói.

Là Thất công chúa của Sở quốc, khí chất trên người Sở Linh Nhi không tệ.

Hơn nữa dung mạo xinh đẹp như hoa, dáng người xinh đẹp quyến rũ, thường xuyên đỏ mặt, không biết có phải thân thể có vấn đề hay không.

"Thất công chúa rất tốt."

Cố Dương khẽ gật đầu.

Trên thực tế hắn vẫn rất có hảo cảm với Thất công chúa.

Dù sao trước đây khi Hạ Bình Nghĩa ra tay với hắn, đã lên tiếng trước tiên.

Hắn vẫn nhớ rõ chuyện này.

Nhưng mà ấn tượng cũng chỉ vẻn vẹn dừng lại ở đây.

Dù sao...

Sau đó cũng không có nói chuyện nhiều với Sở Linh Nhi.

"Rất tốt sao?"

Nghe thấy Cố Dương trả lời, ánh mắt Sở Hoàng lập tức sáng lên.

Nhìn có vẻ như là có hy vọng!

Trong lòng hắn khẽ động.

Sau đó rèn sắt khi còn nóng, nói: "Đã như vậy...Vậy nếu ta gả Linh Nhi cho ngươi, ngươi có bằng lòng không?"

"Gả?"

Cố Dương lập tức cả kinh.

Hoàn toàn không nghĩ tới Sở Hoàng lại có loại suy nghĩ này.

Tuy nhiên quả thật Sở Linh Nhi rất xinh đẹp, cũng là loại hình hắn thích.

Chỉ có điều là...

Nhanh như vậy đã được gả đi à? Dường như tiến triển có hơi nhanh.

Sở Linh Nhi nghe đến đó cũng không khỏi cúi thấp cái đầu nhỏ, trên mặt đỏ bừng.

Nhưng nàng thỉnh thoảng len lén liếc Cố Dương.

Muốn nhìn sắc mặt của Cố Dương.

Chờ nàng phát hiện Cố Dương dường như có chút kháng cự, nhất thời trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra một tia mất mát khó giải thích...

Cố Dương chướng mắt nàng sao?

Sở Hoàng thấy vậy cũng là vội vàng mở miệng nói: "Cố Dương, ngươi không nên hiểu lầm, mặc dù ta nói là gả, nhưng cũng không phải vì lôi kéo ngươi mà bán nữ nhi, chuyện tình cảm chú trọng một chữ người tình ta nguyện."

Nghe vậy Cố Dương khẽ giật mình.

Ý của lời này của Sở Hoàng là... Thất công chúa thích mình?

Ah, trời?

Hoàn toàn không cảm thấy được nha.

Lúc trước hắn vẫn luôn đặt sự chú ý lên chuyện tu luyện, cũng không để tâm tới Sở Linh Nhi lắm.

Bây giờ suy nghĩ cẩn thận lại thấy, hình như đúng thật là vậy.

Sở Linh Nhi thường xuyên liếc trộm chính mình, nhìn chằm chằm vào mình.

Hắn còn tưởng trên mặt mình có thứ gì đó, hoá ra...

Là vì nguyên nhân này?

Cố Dương bừng tỉnh.

Nghĩ đến đây, Cố Dương cũng không khỏi nhìn về phía Sở Linh Nhi.

"Đúng rồi, còn một bí mật."

Sở Hoàng giờ phút này bỗng nhiên lặng lẽ ghé vào bên tai Cố Dương nói.

"Linh Nhi có một loại thể chất đặc thù, tên là Âm Linh Thể."

"Thân mang loại thể chất này, nếu sau khi trưởng thành cùng bạn lữ làm loại chuyện đó thì có thể đề thăng căn cốt tư chất!"

Nghe Sở Hoàng nói như vậy.

Thần sắc Cố Dương nhất thời trở nên có chút quái dị.

Khá lắm...

Số lượng tin tức này có hơi lớn nha.

Không ngờ Thất công chúa của Sở quốc lại có Âm Linh Thể.

Hơn nữa, hiệu quả của Âm Linh Thể này... nghĩ như thế nào cũng thấy có chút không đứng đắn.

Dùng loại chuyện đó để đề thăng căn cốt tư chất?

"Phụ hoàng, người và Cố Dương len lén nói cái gì?"

Sở Linh Nhi cũng phát hiện thần sắc Cố Dương biến hóa, lập tức nhịn không được tò mò hỏi.

"Khụ khụ, không có gì."

Sở Hoàng vội vàng ho khan hai tiếng, cười khoát tay áo.

Chợt hắn ngẩng đầu nhìn Cố Dương.

"Cho nên Cố Dương, ngươi cảm thấy như thế nào?"

"Yên tâm, ta sẽ không ép buộc ngươi, mặc kệ ngươi lựa chọn thế nào, ta cũng sẽ không nói thêm gì."

Sở Hoàng có chút mong đợi nhìn về phía Cố Dương.

Nghe đến đó, Cố Dương cũng không khỏi cười nói.

Nếu Sở Hoàng đã nói như vậy.

Hơn nữa Thất công chúa cũng thích mình.

Cố Dương còn có cái gì có thể cự tuyệt đây?

"Vậy xin đa tạ bệ hạ thành toàn."

Cố Dương hơi chắp tay.

Nghe đến đây.

Trên mặt Sở Hoàng lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

"Ngươi đồng ý rồi sao?"

"Bệ hạ đã nói đến nước này, ta tất nhiên không thể từ chối."

Cố Dương tự hỏi không phải chính nhân quân tử gì.

Yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu.

Huống chi, bất luận là dung mạo hay dáng người của Sở Linh Nhi đều là hàng đầu.

Cũng là loại mình thích.

Quan trọng nhất là, Sở Linh Nhi cũng thích mình.

Một khi đã như vậy thì tất nhiên sẽ không có lý do để cự tuyệt.

Mà Sở Linh Nhi vốn đang có chút mất mát bỗng nhiên ngẩng đầu.

Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo tràn ngập kinh hỉ.

Cố Dương hắn đáp ứng?

Rẹt!

Sở Linh Nhi không kiềm chế được sự vui sướng trong lòng, trực tiếp rời khỏi chỗ ngồi chạy đến bên cạnh Cố Dương, bờ môi đỏ mọng ôn nhuận nhẹ nhàng chạm một cái lên mặt Cố Dương.

Sau đó.

Sở Linh Nhi thẹn thùng đến nỗi cái cổ trắng nõn cũng biến thành đỏ bừng.

Quay người trở lại chỗ ngồi của mình, cúi đầu.

Nhìn thấy vậy.

Cố Dương ngẩn người.

Sở Hoàng cũng ngơ ngác một chút, chợt cất tiếng cười ha hả.

"Ha ha ha! Hay, hay!"

"Đến đến đến, Cố Dương, từ nay về sau, ngươi ta chính là người một nhà!"

Sở Hoàng giơ chén rượu lên.

Cố Dương thấy vậy cũng nâng chén rượu lên, đụng đụng với Sở Hoàng.

Sau đó hai người uống một hơi cạn sạch.