Nâng ly cạn chén đến nửa đêm.
Sở Linh Nhi thật sự không chịu đựng được, đành trở về phòng nghỉ ngơi.
Sở Linh Nhi vừa mới rời đi.
Thân thể Sở Hoàng vốn đang say rượu, bỗng nhiên tản mát ra một trận chân nguyên dao động.
Tửu khí trong nháy mắt tiêu tán không còn.
Mà cả người hắn thì lại trở nên nghiêm túc.
Cố Dương ngược lại từ đầu tới cuối đều rất thanh tỉnh.
Thấy Sở Hoàng làm như vậy cũng không ngoài ý muốn.
Dù sao cái gọi là cồn đối với tu luyện giả bọn họ mà nói, muốn làm tê thần kinh của bọn họ thật sự quá mức khó khăn.
Hắn hơi vận chuyển công pháp, thúc giục chân nguyên một chút là có thể dễ dàng hóa giải men say.
"Cố Dương, có một chuyện cần nói rõ với ngươi."
"Trên thực tế, trên người Linh Nhi còn có một chuyện phiền toái."
"Nếu ngươi muốn thành hôn với Linh Nhi, có lẽ phải đợi chuyện phiền toái này xử lý xong mới lại tiến hành."
Sở Hoàng sắc mặt nghiêm túc nói.
"Chuyện phiền toái? Chuyện phiền toái gì?"
Nghe vậy Cố Dương cũng hơi nhướng mày, không khỏi hỏi.
Ngay cả sắc mặt Sở Hoàng cũng nghiêm túc như thế, chắc hẳn là sự tình không đơn giản.
"Việc này nói đến cũng là xui xẻo."
Sở Hoàng lắc đầu.
Rồi chợt rủ rỉ nói.
"Ngươi nên biết, bên trong biên cảnh Sở quốc mặc dù là hoàng thất Sở quốc của ta khống chế đại cục, nhưng trên thực tế Sở quốc chúng ta cũng là bị Huyền Điểu vương triều nắm giữ."
Nghe vậy Cố Dương khẽ gật đầu.
Những chuyện này hắn đều biết.
Bởi vì hắn đã từng đọc qua trong một vài sách cổ.
Nước Sở nằm trong Thanh Vực.
Nhưng trên thực tế phạm vi Thanh Vực rất rộng lớn.
Quốc gia lại càng trải rộng.
Sở quốc chỉ là một điểm trong những ngôi sao đó!
Mà ở trong Thanh vực, nổi danh nhất chính là tam đại hoàng triều, tứ đại thánh địa cùng với ngũ đại gia tộc!
Mười hai thế lực này đều chấp chưởng một phần khu vực Thanh vực.
Chỗ Sở quốc được quản hạt bởi hoàng triều Đại Viêm.
Mà dưới Đại Viêm Hoàng Triều, lại chia ra làm mười đại vương triều!
Huyền Điểu vương triều là một trong số đó.
Mỗi vương triều lại thống trị mấy trăm tiểu quốc.
Mà Sở quốc... Chẳng qua chỉ là một quốc gia tương đối bình thường trong Huyền Điểu vương triều.
Trong vòng trăm nước của vương triều Huyền Điểu, chỉ có thể coi là gần tới trung đẳng.
Mặc dù không đến mức lót đáy, nhưng cũng không phải quá gần top đầu.
"Bệ hạ nói những chuyện này làm gì?"
Cố Dương chậm rãi hỏi.
"Chuyện này có liên quan đến một tông môn thất phẩm của vương triều Huyền Điểu."
"Có liên quan đến...Linh Nhi."
Sở Hoàng có chút tức giận.
"Một năm trước, Huyền Điểu vương triều phái người đến lựa chọn nhân tuyển tham gia bách quốc chi chiến, người đến chính là thiếu tông chủ của tông môn thất phẩm Hãn Hải tông, tên là Hứa Kình."
"Lúc ấy hắn làm sứ giả Huyền Điểu vương triều đến Sở quốc, chúng ta tất nhiên là an bài thỏa đáng."
"Mà trong lúc lựa chọn thiên kiêu, hắn liếc một cái coi trọng Linh Nhi, hơn nữa còn tuyên bố muốn cưới Linh Nhi làm vợ."
"Linh Nhi cũng không thích hắn, cho nên cự tuyệt hắn. Vốn dĩ hắn còn muốn tiếp tục dây dưa không ngớt, nhưng bởi vì chuyện Huyền Điểu vương triều quá khẩn cấp, vì vậy hắn liền rời đi trước."
"Ta vốn tưởng rằng hắn sẽ từ bỏ, không nghĩ tới mấy tháng trước, hắn truyền khắp thiên hạ, nói muốn cưới Linh Nhi làm vợ, tuyên thệ chủ quyền, hơn nữa còn tuyên thệ đã ký một hôn ước!"
"Ngày hôm đó Linh Nhi khóc rất lâu, mà thân làm phụ thân, ta tất nhiên là lập tức phát bài cảnh cáo."
"Nhưng Hứa Kình kia thập phần bá đạo, hơn nữa còn nói nếu như không thành toàn, liền sẽ ra tay với Sở quốc!"
Càng nói giọng điệu của Sở Hoàng càng thêm phẫn nộ.
Đến cuối cùng, ông ta gần như nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn tươi nuốt sống đối phương.
Nghe đến đây, trong lòng Cố Dương cũng phẫn uất không thôi.
Không nói đến chuyện hôm nay Linh Nhi xem như nàng dâu chưa qua cửa của mình.
Nhưng nghĩ đến đối phương dưới tình huống Linh Nhi không nguyện ý mà chiêu cáo thiên hạ, Hứa Kình lấy việc này làm nhục người trong sạch, khiến Linh Nhi không thể không gả cho hắn.
Loại thủ đoạn này cực kỳ buồn nôn!
Cho dù là Cố Dương cũng nắm chặt song quyền.
"Hô..."
Sau khi nói xong, Sở Hoàng cũng khôi phục thần sắc rất nhanh.
"Thật có lỗi, để cho ngươi thấy bộ dáng thất thố của ta rồi."
"Chẳng qua ngươi yên tâm, ta nói những điều này không phải để ngươi phải chịu đựng, trước khi ngươi và Linh Nhi thành hôn, ta nhất định sẽ giải quyết xong việc này!"
Sở Hoàng trịnh trọng nói.
Thấy vậy, Cố Dương cũng hơi trầm ngâm.
"Bệ hạ, thực lực của Hãn Hải Tông này như thế nào?"
Cố Dương dò hỏi.
"Trong vương triều tông môn phân chia cấp bậc, trong tông môn có cường giả Nguyên Hải cảnh tọa trấn, liền xem như bát phẩm, có được cường giả Đan Hư cảnh tọa trấn, chính là tông môn thất phẩm."
Sở Hoàng suy nghĩ một chút rồi trả lời.
"Đan Hư cảnh sao?"
Ánh mắt Cố Dương hơi lóe lên.
Hắn đối với thực lực của mình hôm nay rất tự tin.
Nếu như Kiếm chi áo nghĩa cùng quyền chi áo nghĩa đều được thúc giục... Cho dù là cường giả Đan Hư cảnh cũng chưa chắc không thể đánh một trận!
Cho dù không được, hắn có thể tùy thời sửa đổi tu vi đột phá cảnh giới của mình.
Cho dù là chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.