TRUYỆN FULL

Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 184: Cố Dương, dương danh Thanh Vực! ÂM Dương giao hội, Âm Linh Thể (2)

Điều này đương nhiên làm cho hắn rung động không thôi.

Hơn nữa nếu như hắn không nhìn lầm thì

Thiên cấp cực phẩm kiếm pháp kia, Cố Dương đã tu luyện đến viên mãn!

Cho nên mới cử trọng nhược khinh, một kiếm hạ xuống liền có thể thoải mái chém nát không gian!

Sở Hoàng sau lưng cũng rung động không hiểu.

Ánh mắt nhìn về phía Cố Dương cũng hoàn toàn biến sắc.

"Chuyện này..."

Ông ta hoàn toàn không ngờ rằng, kết quả cuối cùng lại là như thế.

Khi hắn thấy được Bạch Linh Tông cùng Kiếm Linh Tông liên thủ muốn ra tay với Cố Dương thì.

Nhanh chóng tìm tới Hoàng thúc của mình để hỗ trợ!

Cũng chính là hắc bào lão giả kia.

Sau khi vô cùng lo lắng chạy tới, không nghĩ tới vậy mà một điểm cũng không giúp được gì.

Cố Dương...

Một người một kiếm, trực tiếp chém giết hai mươi lăm vị cường giả Nguyên Hải cảnh đang vây giết hắn!

Trong đó bao gồm cả một lão quái vật Nguyên Hải Cảnh tầng bảy Mộ Dung Bạch Phong!

Trong lòng hắn gió nổi mây phun.

Đã không biết nên hình dung cảm giác hiện tại của mình như thế nào.

Hắn có thể cảm nhận được một cỗ ác liệt cực hạn từ trên người Cố Dương.

Sự ác liệt kia chỉ sợ ngay cả mình cũng chưa chắc là đối thủ!

Lúc này mới qua bao lâu?

Tốc độ trưởng thành của Cố Dương quả thực là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn!

Đại chiến đành hạ màn.

Nhưng đại chiến kết thúc rồi, ảnh hưởng mà nó sinh ra... chỉ mới bắt đầu thôi!

Chuyện một mình Cố Dương chém giết hai mươi lăm vị cường giả Nguyên Hải cảnh nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Sở quốc!

Mà lần này.

Thanh danh của Cố Dương cũng vang dội khắp cả Sở quốc!

Gần như cùng một lúc khi tin tức truyền ra.

Tức thì vô số tiếng xôn xao và kinh hãi truyền tới.

Mười bảy tuổi!

Bão Nguyên cảnh tầng một!

Một người một kiếm, chém giết hai mươi lăm vị cường giả Nguyên Hải cảnh!

Sau khi những tin tức này truyền ra ngoài, tất cả mọi người đều rung động và tò mò trong lòng.

Trên thế giới này sao lại có người kinh thế hãi tục như thế?

Biến thái!

Quái vật!

Yêu nghiệt!

Đồng thời bọn họ cũng biết được thủ đoạn của Cố Dương rất tàn nhẫn.

Đối với kẻ địch càng là sẽ không lưu thủ chút nào.

Vì vậy các tông môn biết tin tức đều bắt đầu tự tra xét.

Một khi phát hiện có người có xung đột với Cố Dương, lập tức trục xuất khỏi tông môn!

Sợ rước họa vào thân!

Mà Bạch Linh Tông với tư cách là chính chủ và Kiếm Linh Tông, giờ phút này phản ứng cũng nhanh chóng!

Khi bọn họ nhìn thấy Hồn bài của vị trưởng lão Nguyên Hải Cảnh đầu tiên trong tông môn vỡ vụn.

Tâm trạng phẫn nộ!

Nhưng theo từng luồng hồn bài ầm ầm vỡ vụn.

Bạch Linh Tông và Kiếm Linh Tông... Sợ rồi!

Giờ phút này, bọn họ phát hiện mình dường như đã trêu chọc phải một tồn tại cực kỳ khủng bố!

Sắc mặt tông chủ Bạch Linh Tông ngày càng khó coi.

Thẳng đến...

Hồn bài của Mộ Dung Bạch Phong vỡ vụn.

Cuối cùng tông chủ Bạch Linh Tông và tông chủ Kiếm Linh Tông cũng ý thức được có điểm không đúng.

Ngay ngày hôm sau, tin tức truyền ra toàn bộ nước Sở.

Bạch Linh Tông và Kiếm Linh Tông... thừa dịp buổi tối thế mà cả tông dời khỏi Sở quốc, chạy trốn đến những quốc gia khác.

Dường như sợ bị Cố Dương tìm đến cửa.

Mà tin tức này cũng khiến thế nhân khiếp sợ.

"Bạch Linh Tông, tông môn đệ nhất Sở quốc... lại bị dọa đến mức suốt đêm dọn ra khỏi Sở quốc?"

"Cố Dương kinh khủng như vậy sao?"

"Cố Dương kiếm chém hai mươi lăm cường giả Nguyên Hải cảnh, trong đó có cả lão quái vật Mộ Dung Bạch Phong danh chấn nước Sở, ngươi nói xem Bạch Linh tông có sợ không?"

"Trời của Sở Quốc... Biến đổi rồi!"

Nhưng so với sự thấp thỏm lo âu của Bạch Linh Tông và Kiếm Linh Tông.

Lúc này Lưu Vân Tông lại là một cảnh tượng tường hòa vui mừng.

Mà nguyên nhân cũng rất đơn giản.

Hoàng đế Sở Quốc đến Lưu Vân Tông làm khách!

Toàn bộ đệ tử trong Lưu Vân Tông đều vô cùng hưng phấn.

Hướng về một gian phòng vô cùng lộng lẫy, cách đó không xa.

Mà Sở Hoàng bệ hạ trong truyền thuyết... Chính là thân ở trong đó!

Bên trong căn phòng.

Trang hoàng thập phần lộng lẫy.

Ở giữa đặt một cái bàn tròn to lớn.

Sở Hoàng và Sở Linh Nhi ngồi ở một bên.

Một bên khác, chính là Cố Dương.

Về phần Sở Lưu Vân và Lý Thiên Minh thì im lặng đứng ở một bên.

Mặc dù Cố Dương bảo bọn họ ngồi xuống không cần phải khách khí.

Nhưng mà...

Đây là quốc quân Sở Quốc đấy!

Bọn họ nào có lá gan ngồi ngang hàng với hắn?

Cho nên...

Vẫn là đứng tương đối thoải mái hơn.

Lúc này trong lòng Sở Lưu Vân cũng sợ hãi thán phục không thôi.

Hoàng đế Sở quốc, là người mà ông ta ngưỡng vọng, cho tới bây giờ cũng chỉ nghe nói qua.

Không nghĩ tới lần này lại gặp được người thật.

Đương nhiên đây cũng là phúc của Cố Dương mang tới.

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn tràn đầy cảm khái.

"Bệ hạ, vị tiền bối kia?"

Cố Dương không khỏi có chút nghi hoặc hỏi.

Hắn nhớ rõ lúc trước bên cạnh Sở Hoàng còn có một vị hắc bào lão giả.

"Ha ha, hắn có chuyện riêng cần phải xử lý, cho nên rời đi trước."

Sở Hoàng mỉm cười nói.

Thực ra trong lòng hắn cũng có chút sợ hãi thán phục.

Vị Hoàng thúc này của hắn từ trước đến nay luôn rất kiêu ngạo.

Nhưng lúc này thiên phú và ngộ tính Cố Dương biểu hiện ra, dường như khiến vị Hoàng thúc của hắn bị đả kích.

Bằng không cũng không đến mức đến cả yến hội cũng không tham gia.