“Mỗi người đều có phân công khác nhau, ta phải ở lại đây để ổn định trật tự, để càng nhiều người có thể sống sót, kiểu gì cũng phải có người hi sinh.”
Đội trưởng đội bảo vệ dõng dạc nói, cung nỏ trong tay hắn ta lại nắm thẳng về phía mấy người ở đằng sau thanh niên:
“Các ngươi cũng muốn tạo phản với hắn sao? Ta có thể cho các ngươi một cơ hội. Bây giờ lập tức buông vũ khí xuống, ta có thể bỏ qua chuyện cũ, nếu không, ở thời buổi này, có chết cũng chỉ là uổng mạng thôi...”
“Cha già khốn nạn, cho dù chúng ta có chết cũng sẽ không để ngươi yên đâu. Ngươi tưởng chúng ta không hề chuẩn bị gì sao? Chỉ cần người dám ra tay, chúng ta có thể mở nắm đậy cống thoát nước ra bất cứ lúc nào. Ngươi ngửi xem trong không khí có mùi gì, có phải là mùi xăng không?”
Cảnh Trọng cười lạnh: