Sự xuất hiện của Lý Quan Nhất khiến cho cả văn hội như chìm vào tĩnh lặng.
Những sĩ tử kia vừa rồi còn tâng bốc thiếu niên này lên tận chín tầng mây, dưới đất hiếm có, nhưng vinh dự tột bậc ấy chỉ nên dành cho kẻ đã chết mới xứng đáng. Còn nếu người này vẫn sống, vậy thì những lời tâng bốc vừa rồi của bọn họ chẳng khác nào đem danh tiếng của bản thân dâng tặng cho hắn, làm nền cho hắn nổi bật.
Tiếng cười khàn đục của lão giả vang lên đầy châm chọc.
Tay phải Lý Quan Nhất nắm chặt chuôi đao, tay trái cầm những tấm lệnh bài thân phận của đám sát thủ và đám tội phạm bỏ trốn, sải bước tiến vào. Các sĩ tử thấy y phục hắn nhuốm máu, trên vai, đùi, ngực đều có chỗ rách nát, hiển nhiên là bị tên bắn trúng, sát khí đằng đằng.
Tâm trạng phức tạp của đám người trong văn hội, trước đó đám văn sĩ này còn thầm vui mừng khi Lý Quan Nhất bỏ mạng, ngoài mặt lại tỏ vẻ tiếc thương, đau xót, tất cả hòa quyện thành một bầu không khí giả tạo đến kỳ quái.