TRUYỆN FULL

[Dịch] Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 188: Tiểu Vương lập uy(3)

"Phong Tranh quanh năm cùng con ở cùng một chỗ chấp hành nhiệm vụ thám hiểm Hắc Hổ cùng người khác luận bàn, bị đánh bị thương, con tới lãnh người, bị người ta gài bẫy..."

Thanh Mộc tất nhiên có kinh nghiệm lão luyện, muốn mang người đi coi như xong, nhưng có người đã sớm sắp xếp xong xuôi, ở trước mặt tất cả mọi người, nhẹ nhàng xuất ra vài chưởng, thoạt nhìn chỉ là luận bàn đơn giản, không ảnh hưởng toàn cục.

Thế nhưng sau khi trở về, anh ta đã cảm thấy là lạ, gặp được cao thủ, luyện cựu thuật rất âm hiểm lợi hại, vài chưởng nhẹ nhàng kia lúc ấy không có chuyện gì nhưng hiện tại lại khiến anh ta cảm giác khó chịu không gì sánh được.

Lão Trần lãnh đạm nói: "Thông U Chưởng, sau khi luyện thành sẽ hình thành một loại bí lực mang tính ăn mòn, sau khi trúng chiêu bề ngoài nhìn không ra cái gì, trong thân thể lại biến thành màu đen, nếu như không sớm trị tận gốc rất dễ dàng xảy ra chuyện, ngũ tạng sẽ mục nát."

Nói xong lời cuối cùng, giọng của ông ta băng hàn không gì sánh được, nói: "Thật đúng là đã đợi không kịp, ta còn chưa chết đã đến đối phó với đồ đệ của ta. Lấy thân phận của Thanh Mộc tất nhiên sẽ đạt được cứu chữa, thời gian ngắn không chết được, nhưng đây là vết thương mãn tính, cuối cùng tình trạng cơ thể của nó nhất định rất đáng lo."

"Khinh người quá đáng, lão Trần ta nếu như chết còn chưa tính, nhưng ta vẫn không chết, còn đột phá!" Lão Trần đằng đằng sát khí.

Ông ta biết, nếu người khác động thủ, vết thương của Thanh Mộc chỉ là một kíp nổ, nhất định còn có các âm mưu khác.

Vương Huyên nói: "Xuống tay với lão Thanh như vậy, có bao nhiêu loại khả năng, không dễ phán đoán."

Bởi vì, tình huống bây giờ rất phức tạp, có thể là tranh giành lợi ích, cũng có thể là ân oán cá nhân.

Tỉ như là đối thủ cũ bỏ đá xuống giếng, chèn ép dòng này không có người nào. Cũng có thể là nội bộ tổ chức thám hiểm, có người muốn tranh quyền. Ngoài ra, đây có thể là tìm tòi trước khi hành động, xem trước một chút cuối cùng các phương sẽ có phản ứng gì.

Vương Huyên lắc đầu, nói: "Thực sự không dễ suy đoán, bởi vì nhiều khả năng quá, thậm chí có thể là nhân vật số một lĩnh vực tân thuật xuất hiện, hoài nghi lão Trần ông không có việc gì nên hiện tại để cho người ta đánh lão Thanh một tay, khiến cho anh ta nửa chết nửa sống, nhìn ông có nhảy dựng lên hay không."

Sắc mặt Lão Trần âm trầm không, tất nhiên cũng có nghĩ tới những thứ này, càng suy nghĩ như vậy càng tràn ngập sát khí, lần này nếu chẳng may ông ta không sống lại, chẳng phải là sẽ có người xuất phát từ mục đích nào đó, rất tùy ý đã muốn phế đi Thanh Mộc, thậm chí để ngũ tạng của nó thối rữa mà chết ư?

"Tiểu Vương, hiện tại tôi không tiện đi ra ngoài, còn phải nằm một đoạn thời gian, lần này cậu xuất thủ đi, không nên giữ lại hậu thủ gì. Bất kể là ai, chi bằng cậu buông tay đánh cược một lần, đại khai sát giới. Xảy ra chuyện, tôi sẽ gánh thay cậu, chọc thủng trời cũng không có vấn đề gì!"

Lão Trần nói hết xong, giọng nói lạnh lẽo thấu xương, có thể thấy được ông ta xác thực tức giận.

Vương Huyên thở dài: "Lão Thanh đã bộ dáng này, ông lại đang nằm ngay đơ, vậy chỉ có thể để tôi đi một chuyến."

Nếu lão Trần phát hiện tình huống của Thanh Mộc, đương nhiên sẽ không để anh ta có chuyện gì, xoa bóp ở trên người anh ta vài chỗ, sau đó lại liên tiếp đập vài chưởng, đã gần như giải quyết xong vấn đề, người vượt qua đại tông sư xuất thủ, không thể nghi ngờ.

Lão Trần rất cường thế, nói: "Trong khoảng thời gian này, tôi không có cách nào đi ra ngoài, thực sự cũng cần có người vì cựu thuật lập uy, nói cho người bên ngoài, trên con đường này thiên tài và cường giả vẫn tầng tầng lớp lớp, ai cũng không ngăn cản được, Tiểu Vương hôm nay cậu cứ việc lập uy!"

Vương Huyên cùng Thanh Mộc cùng đi qua, chính ở hồ cỏ lau phía sau trang viên nơi đó, bãi cỏ gần đó rất lớn, có thật nhiều người đang vây xem người lĩnh vực cựu thuật luận bàn.

"Anh Thanh Mộc lại tới, có phải muốn chính thức luận bàn với tôi hay không." Một người đàn ông trung niên mỉm cười mở miệng.

Trước đó hai người chỉ tùy ý đánh vài chưởng, ai cũng không nhìn ra dị thường.

"Tôi chỉ đến thế thôi, trạng thái thân thể không tốt, cậu có thể luận bàn cùng tiểu Vương." Thanh Mộc bình tĩnh mở miệng.

Sau khi Vương Huyên đến, khiến rất nhiều người chú ý, không ít ánh mắt đều nhìn về phía hắn.

Trong lòng hắn lập tức khẽ động, trước đây không lâu nghĩ đến các loại khả năng, nhưng lại không để ý đến chính mình, hắn hoài nghi liệu có phải đối phương vốn dĩ muốn câu hắn đi ra hay không?

Nếu đã tới, dù sao thân phận ‘Vương Tiêu’ này cũng tạm thời phải đóng băng. Hắn cũng không cần để ý, trực tiếp đi thẳng về phía trước, đơn giản khách khí vài câu, đã động thủ với người kia.

"Thông U Chưởng!" Ở trong quá trình giao thủ, Vương Huyên trực tiếp nói ra bí thiên cựu thuật người này sử dụng, khiến rất nhiều người đều giật nảy cả mình, đây chính là thể thuật cực kỳ độc ác cùng âm hiểm trong truyền thuyết, ánh mắt mọi người nhìn về phía người đàn ông trung niên lập tức thay đổi.

Vương Huyên cùng với những người khác đơn giản va chạm sáu, bảy lần, âm thầm gật đầu, người này xác thực lợi hại, Thông U Chưởng kéo ra bí lực rất kinh người, tương đối bất phàm.

"Tiểu Vương xuất thủ, đi qua nhìn một chút!" Đại Ngô đang ở bên cạnh hồ cỏ lau, ngồi cùng một chỗ với lão Ngô nhìn người luận bàn, Ngô gia muốn tìm người luyện cựu thuật hỗ trợ, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ loại cơ hội này.

Sau khi Vương Huyên cùng người đàn ông trung niên kia đánh vài chưởng, không do dự nữa. Hắn không muốn hạ thủ lưu tình, lăng không đá ra một cước, nhanh như thiểm điện, đá bay người đàn ông này ra ngoài sáu, bảy mét, gãy mất mấy cái xương sườn!

Nơi xa, mặt Chung Tình vốn hướng lên trời, vô cùng thanh tú, khi nhìn thấy một cước này cũng rất giật mình, quay đầu nhìn về phía ông lão bên người, dường như dùng ánh mắt hỏi thăm cùng xác nhận cái gì đó.

"Thể thuật trong Xà Hạc Bát Tán Thủ, Long Xà Bãi Vĩ. Hắn mới cầm được bí kíp, nhanh như vậy đã luyện thành sao? Thiên phú thật sự là... Khủng bố, so với lão Trần năm đó còn lợi hại hơn!" Lão giả nói nhỏ.

Ông ta nhìn ra uy lực của một cước này, đủ để có thể đá nát cự thạch nặng mấy tấn, người trẻ tuổi này khống chế lực đạo vô cùng tốt, bí lực xuyên thấu huyết nhục, xương cốt, ngũ tạng, lực sát thương khủng bố, mà kỳ diệu tới đỉnh cao.

"Nhanh như vậy hắn đã luyện thành một thức sao?" Sau khi Tiểu Chung nhận được đáp án chính xác, lập tức bị kinh sợ, nhẹ nhàng bước chân đi tới.

Vương Huyên nheo mắt lại, hắn cảm thấy được có người mang theo địch ý đang tới gần, hôm nay hơn phân nửa thật sự phải thỏa thích xuất thủ một lần.