"Thời gian trôi qua bên trong Nội cảnh địa có giống với bên ngoài không?" Thanh Mộc hỏi, gần đây anh ta mới tiếp xúc đến nên hiểu khá ít.
Vương Huyên nói: "Hiện tại tôi đã dần dần chấp nhận quan điểm của lão Trần, thời gian bên trong và ngoài không có gì khác biệt. Là tư duy tinh thần chúng ta vượt qua cực hạn, trao đổi chất diễn ra dữ dội, các Telomere thay đổi nhanh chóng, tất cả những chuyện này đều phát sinh ra trong thời gian ngắn, khiến chúng ta ảo giác."
Thanh Mộc nói: "Nếu như để người ta biết Tiểu Vương gặp gỡ loại chuyện này, chắc sẽ khiến bọn họ ngạc nhiên."
Lão Trần nghe thế cười lớn: "Có thể hiểu được, thậm chí có vài người cho rằng nếu Vương Huyên không có Nội cảnh địa thì ngay cả bọn họ cũng không bằng, mà nếu như bọn họ có thể tiến vào Nội cảnh địa, … nói đủ loại vấn đề."
Lão Trần nói: "Đó là ý nghĩ của những người bình thường, người không quen biết, đây là biểu hiện mạnh nhất của Vương Huyên. Cũng giống như những người có thành tích kém cỏi lại khinh bỉ học bá, còn nói nếu như lấy đi thiên phú học tập của anh ta thì bọn họ sẽ học giỏi hơn."