Sau khi Vương Huyên đến cửa nhà tang lễ, phát hiện rất nhiều người quen, bởi vì đều đã gặp qua ở trang viên ngoại ô, toàn bộ đều chuyển đến nơi này.
Lão Ngô một thân đồ đen, lúc xuống xe vừa lúc nhìn thấy Vương Huyên, nhanh chóng đi tới, nói: "Tiểu Vương, sao cậu lại tới đây?"
"Tiễn đưa lão Olesha, người đều đã chết, tôi sẽ không so đo nhiều nữa."Vương Huyên cảm thán.
Lão Ngô không biết nói gì, đây là chuyện cậu có thể so đo sao? Là người trong lĩnh vực thuật Tân Thuật để bụng mới đúng kìa!
"Tiểu Vương, anh nói lung tung cái gì vậy? Tôi còn đang lo lát nữa sẽ có người so đo với anh đấy!" Ngô Nhân bước nhanh tới, một thân trang phục màu đen, dưới loại trường hợp trang nghiêm này, lại có vẻ rất lãnh diễm, vô luận là ăn mặc như thế nào, một thân đường cong đều rất ngạo nhân, có chút giấu không được.