Hơn 2000 năm trước lai lịch thân phận của nữ Yêu Tiên mặc hồng y đại khái khá kinh người, bằng không thì cũng sẽ không tự phụ cho là nữ Kiếm Tiên hậu thế từng nghe nói truyền thuyết về mình.
Lúc này, Bạch Hổ bị chém đứt một cái móng vuốt một lần nữa đứng lên, nhìn thấy nữ Yêu Tiên mặc hồng y vô địch như thế, kiên định không thay đổi mở đường tiến lên, nó lập tức tỉnh táo tinh thần, vô thanh vô tức đi về phía đám người Vương Huyên.
"Mèo to lại tới!" Thân thể Thanh Mộc trở nên cứng đờ, trên người anh ta có mấy lỗ máu xuyên thấu từ trước ra sau. Nơi này là Nội Cảnh Địa, anh ta có thể không chết, nếu chuyển sang nơi khác bị Bạch Hổ ngậm chạy vài vòng, sớm đã trở thành thi thể.
Lão Trần cũng hận không được, vừa mới vượt qua Đại Tông Sư không bao lâu, đã bị một đầu đại yêu ma gặm ăn, non nửa thân thể đều bị cắn thủng.
Bạch Hổ há ra miệng rộng, thế mà đang cười, lệ khí lượn lờ, trong hung ác điên cuồng cũng mang theo cười lạnh cùng ác ý mãnh liệt, chủ nhân của nó đã muốn giết tới, hiện tại nó có chút không khắc chế được.
"Ngươi có phải còn muốn ăn một kiếm hay không?" Lão Trần gọi hàng.
Vương Huyên cũng mở miệng, nói: "Con mèo nhỏ bị xoa nắn rất nhiều năm, lại không nghe lời, cái mông còn muốn bị đâm một kiếm ư?"
Thanh Mộc phụ họa, nói: "Ai nói cái mông lão hổ không sờ được? Kiếm thứ hai là tôi chặt, đáng tiếc mèo to này da dày thịt béo, chỉ đâm vào được một nửa kiếm."
Mèo to có chút mộng, ba người này đang nói chuyện cùng nó sao? Thế mà chủ động tìm đường chết, trắng trợn khiêu khích, chán sống đi!
Nó nhìn thoáng qua nữ tử cầm ô giấy dầu ở phía sau đại mạc kia, phảng phất lần nữa trở lại thời đại năm đó, tung hoành thiên hạ vô địch, chỉ một ánh mắt cũng khiến cường giả đỉnh cao các lộ phải cúi đầu!
Cho nên, nó phi lên, nện bước chân ưu nhã, đi về phía ba người.
Vương Huyên quyết định gọi nữ Kiếm Tiên bên kia, ba người bọn họ sở dĩ khiêu khích Bạch Hổ, cũng là bởi vì muốn để Kiếm tiên tử xuất thủ, nhưng mèo to đã ưu nhã nện bước chân mèo đến đây, nàng cũng không nhúc nhích.
"Kiếm tiên tử, con yêu ma này mạo phạm người, nó thế mà không thành thật nằm rạp trên mặt đất, lắng nghe người giáo huấn, lại đứng lên."
Mèo to nghe vậy thân thể hơi cứng đờ ra, nhưng càng phẫn nộ, đây là lời nói hỗn trướng gì, nằm rạp trên mặt đất mới tính bình thường, đứng lên chính là mạo phạm sao? Mặt khác, nó cảm thấy ba người này đang cáo mượn oai hùm, đáng chết!
Trong lúc nhất thời, mắt hổ trợn lên, ngẩng đầu mở ra miệng to như chậu máu, răng nanh tuyết trắng nhe ra đối với ba người.
Nữ Kiếm Tiên nhàn nhạt liếc qua bên này, mèo to rất quả quyết, trực tiếp đã... Nằm trên đất, đê mi thuận nhãn, rũ mí cụp mắt, không nhúc nhích.
"Hổ này rất không biết xấu hổ!" Lão Trần sợ hãi thán phục.
Vương Huyên gật đầu, nói: "Con mèo to này nếu như biết được xấu hổ, cũng sẽ không để ông và tôi sờ soạn nhiều năm như vậy."
Mèo to bất vi sở động, cúi đầu đếm móng vuốt lớn của mình đến tột cùng mọc bao nhiêu cái lông hổ.
Đông!
Âm thanh khủng bố truyền đến, sáu đạo vết rách trong đại mạc cùng nở rộ một chỗ, giống như là thủy tinh óng ánh muốn bị đánh nát, không chịu nổi ngoại lực đáng sợ.
Hiện tại nữ Yêu Tiên mặc hồng y thong dong mà cường đại, vẻn vẹn vận dụng tay phải, nắm đấm trắng noãn óng ánh lực lượng lớn đến vô biên, lấy quyền ấn nhục thân muốn xuyên qua hai mảnh thiên địa!
Nữ Kiếm Tiên động, nhưng lại không phải đối kháng chính diện nữ tử áo đỏ, mà đâm một kiếm vào mi tâm Bạch Hổ.
Bạch Hổ gào lên đau đớn, nằm trên đất hất đầu thật mạnh, nhưng nó chưa chết, chỉ lập tức uể oải không ít, đồng thời thân thể thu nhỏ rất nhiều.
Trong nháy mắt, nữ tử áo đỏ vậy mà trống rỗng không thấy, vết rách trên đại mạc dần dần biến mất, nơi rất xa có một đạo thân ảnh áo đỏ mơ hồ hiển hiện, có thể tưởng tượng bao xa.
Nàng ta chậm rãi cất bước, một lần nữa đi tới, ánh mắt vô cùng lãnh khốc, nhìn chằm chằm nữ Kiếm Tiên.
Kiếm tiên tử lơ đễnh, cầm kiếm lại chọc vào đầu Bạch Hổ một chút, mèo to kêu thảm, lần nữa thu nhỏ, sau đó nữ Yêu Tiên mặc hồng y lần nữa mông lung, đứng ở chỗ xa hơn.
Vương Huyên, lão Trần, Thanh Mộc đều kinh nghi, rất nhanh bọn họ ý thức được bản chất vấn đề, khối xương Bạch Hổ kia quả thật chính là chìa khoá.
Khi mở ra chỗ Nội Cảnh Địa này, mèo to khôi phục trở thành cầu nối nữ tử áo đỏ tiếp cận hiện thế.
Đôi mắt đẹp của nữ tử áo đỏ thâm thúy, lần này đến gần cũng không tiếp tục xuất thủ, mặt treo sương lạnh, lạnh lùng nhìn về bên này.
Nữ Kiếm Tiên ôm kiếm giằng co với nàng ta, kiêu ngạo ưỡn ngực, liếc xéo tuyệt đại Yêu Tiên trong truyền thuyết, tuyệt không sợ hãi.