TRUYỆN FULL

[Dịch] Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 197: Thiếu niên bảo tàng (3)

Chung Tình ở trong phòng, sau khi thay xong quần áo, vẫn đang tức giận, mang giày cao gót hung ác giẫm lên áo khoác kia của Vương Huyên, gót giày chọc sàn nhà thành rất nhiều lỗ thủng.

Đại Ngô nằm ngang ở trên ghế sa lon, một tay đỡ cằm, một tay lay động ly rượu chân cao óng ánh trong tay, hớp nhẹ một ngụm rượu nhỏ, nói: "Được rồi, cô đừng nóng giận, nếu như cô có chí khí cũng đừng tranh người này cùng tôi. Bởi vì cô biết, nhà chúng tôi xác thực cần cao thủ Cựu thuật dạng này gia nhập đội thám hiểm đi cứu gấp. Nhưng nói đến, biểu hiện của hắn quả thật không tệ, ở độ tuổi này xem như một thiếu niên bảo tàng, đã có thể giết cường địch, cũng dám đánh tiểu Chung, hắc hắc!"

Chung Tình cười lạnh, nói: "Ngô Nhân, cô cũng đừng suy nghĩ nhiều. Hắn đã đánh tôi, còn không đi đội thám hiểm của tôi sao? Không thể nào nói nổi!"

"Cô cùng tôi tranh giành, tôi sẽ đi Tân tinh nói đoạn lịch sử đen tối này của cô!"

"Tôi không sợ, cô cũng có lịch sử đen nằm ở trong tay. Lần trước cô bị người ta dùng một cước đá vào trên mông, chật vật lọt vào trong hồ, bị người của tôi thu thập được rồi!"

"Tiểu Chung!"

...

Lão Trần ở phòng bệnh ngây ngốc rất không yên ổn, ông ta đã được Thanh Mộc báo cáo, Tiểu Vương ngay cả người nhà họ Chung cũng dám mở ngực, để ông ta thật sự có chút ngồi không yên. Chờ đợi thêm nữa mà nói, Vương giáo tổ có thể chọc trời, liên tiếp giết người trong tài phiệt hay không?

Nghĩ đến nhà họ Chung, tất nhiên ông ta không thể tránh khỏi nghĩ đến sư phụ của mình, bởi vì "Tiếp xúc Thần bí ", chỉ chớp mắt đã biến mất 30 năm.

Lão Trần thở dài, có chút thương cảm, sư phụ ông ta còn có thể xuất hiện sao? Năm đó sư phụ cùng ông ta và nhà họ Chung hợp tác, lại thêm ban ngành liên quan đồng thời xuất động, kết quả tổn thất nặng nề, lĩnh vực Cựu thuật thua tiền một nhóm lớn cao thủ.

Một lần tiếp xúc thần bí kia, chiến hạm siêu cấp của nhà họ Chung liên tiếp bị nuốt vào hai chiếc, dọa lão Chung tiếc mệnh - Chung Dung quá sức.

Vương Huyên trở về, nói: "Lão Trần, giúp ông giải quyết vấn đề, ông cũng tranh thủ thời gian giúp tôi giải quyết các loại phiền phức đi Tân tinh đi. Đúng rồi, đêm nay ông lưu ý chút, đừng thật làm cho Đại Tông Sư thậm chí là nhân vật số một lĩnh vực Tân thuật trà trộn vào trong trang viên đại khai sát giới."

Nói xong lời cuối cùng, hắn trở nên nghiêm túc, đây không phải chuyện không thể, con đường của đối phương đâu chỉ có những thứ này? Hiện tại đoán chừng cũng chỉ là thăm dò, nhìn hư thực, khảo thí nước sâu.

"Chỉ sợ không có người đến, tới một người đều không đi được!" Lão Trần sát cơ lộ ra.

"Lão Trần, tôi sắp phải đi, ông không có gì muốn nói với tôi sao?" Vương Huyên hỏi.

Lão Trần mỉm cười, nói: "Cậu muốn biết cái gì, tiếp xúc thần bí hay là phân chia cảnh giới lĩnh vực Cựu thuật?"

Vương Huyên lập tức trợn tròn con mắt, tiếp xúc thần bí? Trước kia hắn căn bản không hỏi qua vấn đề này, lão đồng nghiệp hiện tại ném ra, rõ ràng là cố ý dụ hoặc hắn, khuyết thiếu đạo đức nghiêm trọng!

"Tôi không muốn biết ‘tiếp xúc thần bí' là cái gì!" Vương Huyên chịu đựng dụ hoặc, chịu được khảo nghiệm, sống chết không muốn nghe ông ta nói đến ‘tiếp xúc thần bí’.

Hắn dự tính, đây nhất định là một hố sâu, nhưng cũng tràn ngập dụ hoặc, lão Trần muốn hắn đi thăm dò, lại muốn miễn phí sai sử Vương giáo tổ? Không có cửa đâu!

"Cậu đấy, suy nghĩ nhiều." Lão Trần lắc đầu, tiếp theo thở dài: "Người trẻ tuổi bây giờ tư tưởng thật phức tạp, vẫn là những lão già sau năm 70 chúng ta thuần phác."

Vương Huyên liếc mắt nhìn ông ta, nói: "Thật nếu để cho ông đại biểu thế hệ kia, vậy còn thuần phác sao? Ông đây là làm nhục ròng rã một thế hệ!"

Lão Trần tìm hắc kiếm muốn chặt hắn, nhưng nhân viên y tế tới kiểm tra, ông ta không thể không lại nằm ngay đơ.

Chờ thời gian rất lâu sau ông ta mới ngồi dậy, nói: "Được rồi, nếu cậu đã không nguyện ý nghe, chưa kể tới những thứ kia. Chuyện của cậu không khó giải quyết, ngày đó tôi thức tỉnh đã dùng mật tuyến liên hệ cùng người khác, thuận tiện đề cập đến chuyện này."

Vương Huyên vững vàng, cảm thấy không cần quá lâu, lão Trần khẳng định sẽ chủ động nói cho hắn biết tiếp xúc thần bí.

Đồng thời hắn thấy cả kinh, lão Trần đây là muốn nhanh chóng ‘xác chết vùng dậy’ sao? Phục sinh cùng ngày đã nói cho người kia, chuyện này cần tín nhiệm có thừa cỡ nào? Xem chừng, lão Trần cũng sợ người kia lo lắng, cho nên sớm cáo tri tình huống, xem ra quan hệ không tệ.

Hắn nhịn không được hỏi: "Lão hồng nhan tri kỷ à?"

Thanh Mộc vừa vặn tiến đến, khóe miệng co giật, hồng nhan tri kỷ cũng phải cho thêm chữ 'Lão' sao? Vương giáo tổ hiện tại tung bay lợi hại, sớm muộn cũng sẽ bị lão Trần đánh cho một trận. Thanh Mộc suy đoán, lão Trần đại khái hiện tại muốn cầu cạnh hắn, cho nên tương đối kiềm chế, nhịn xuống.