TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 162: Hợp Đồng Khế Ước

“Thế nào?”

Ông lão mặc áo trắng Phương Nho nhìn lấy Hạ Bình: “Danh ngạch dạng này thế nhưng là vô giá, có chút gia tộc muốn xuất ra mấy tỉ đồng liên bang để gia nhập, đều khó có khả năng, không phải tuyệt thế thiên tài, cũng sẽ không có cơ hội như vậy. ”

“Mà ngươi bây giờ thì có cơ hội như vậy.”

“Chỉ cần ngươi thông qua thí luyện, liền có thể gia nhập công ty Cự Nhân, trở thành một thành viên trong chúng ta.”

Những người áo đen bên cạnh đều vô cùng hâm mộ nhìn lấy Hạ Bình, bọn họ những người này cũng chỉ là tùy tùng bên người ông lão mặc áo trắng, muốn gia nhập công ty Cự Nhân căn bản là chuyện không thể nào.

Chứ đừng nói chi là, hiện tại tiểu tử này thế mà còn bị Phương lão chủ động mời như vậy, dạng đối đãi này cách biệt thật sự là quá lớn.

“Sau khi gia nhập công ty Cự Nhân, sẽ không thể báo danh thi đại học sao?” Hạ Bình muốn biết điểm này.

Ông lão mặc áo trắng Phương Nho cười cười: “Dĩ nhiên không phải, dù cho gia nhập công ty Cự Nhân, cũng có thể học lên đại học, hoặc là nói chúng ta vẫn là hi vọng ngươi tiếp tục lên đại học, tiếp tục đào tạo sâu, trở nên càng mạnh.”

“Ngươi có thể hiểu như thế này, mỗi trường đại học trong Chính Phủ Liên Bang là những căn cứ công cộng để huấn luyện võ giả, mà các tổ chức võ đạo lớn thì là chỗ làm việc của các học sinh đại học sau khi tốt nghiệp.”

“Tin tưởng ngươi cũng biết, có võ giả sau khi tốt nghiệp đại học lựa chọn gia nhập công ty tư nhân, có lựa chọn chính mình thành lập công ty, có gia nhập Chính Phủ Liên Bang, cũng có trở thành quân nhân vân vân, cũng không phải là ít.”

“Nhưng mà để tranh đoạt võ giả có tiềm lực, rất nhiều thế lực từ trường cấp ba liền bắt đầu tranh đoạt.”

Hạ Bình cũng gật gật đầu, võ giả có tiềm lực hay không, có thể tiến quân đến cực cảnh võ đạo hay không, từ thời cấp ba liền không sai biệt lắm đã đủ nhìn ra, gần như không sai.

Đương nhiên cũng có một ít người thành tích trong trường cấp ba thường thường, ở thời đại học bạo phát, nhưng mà cũng cực ít, không đáng kể.

Bởi vậy, rất nhiều tổ chức võ đạo liền sẽ lưu ý các võ giả thiên tài trong các trường học lớn, một khi có chút tiềm lực, liền sẽ bị vơ vét, sớm ký kết, để cho đối phương gia nhập tổ chức của mình.

Dù sao thiên tài nhiều như vậy, người khác đoạt đi một người liền thiếu đi một người, đương nhiên muốn tiên hạ thủ vi cường.

“Nhưng mà cái thí luyện này là có ý gì?”

Hạ Bình tiếp tục hỏi.

“Đây là khảo nghiệm khi ngươi gia nhập công ty Cự Nhân, mỗi người muốn gia nhập công ty Cự Nhân đều phải tham gia, đều không ngoại lệ, chỉ có thông qua mới có thể chính thức gia nhập.”

Ông lão mặc áo trắng Phương Nho mỉm cười: “Cái thí luyện này rất khó, thế nhưng chỉ là đối với võ giả phổ thông, ta tin tưởng đối với ngươi mà nói, cái thí luyện này dễ như trở bàn tay.”

Hắn đối với Hạ Bình có đầy đủ lòng tin, vẻn vẹn cảnh giới Vũ Đồ liền tu luyện ra Tinh Thần Lực, liền có thể vượt cấp khiêu chiến, đánh bại cường giả cảnh giới Võ Giả, nếu như nhân vật bực này đều không thể thông qua thí luyện, hắn cũng không biết người nào có thể thông qua.

Kỳ thực nói đến đây, trong lòng Hạ Bình đã có quyết định, đây là một cơ hội ngàn năm một thuở.

Một khi gia nhập công ty Cự Nhân, liền có quái vật khổng lồ này bảo bọc, ai còn dám động chính mình, mặc kệ hắn náo ra phiền phức bao lớn, chỉ sợ công ty Cự Nhân đều có thể nhẹ nhõm giải quyết, đó là cái chỗ dựa to lớn.

Chứ đừng nói chi là, hắn còn có thể thông qua cái siêu cấp thế lực công ty Cự Nhân này, đạt được các loại Bí Tịch Võ Công đỉnh phong, đạt được các loại Thiên Tài Địa Bảo, không ngừng tăng cường Tu Vi Võ Đạo.

Đến lúc đó dù cho cái hệ thống siêu cấp cừu hận này biến mất, hắn cũng có thể nhờ vào công ty Cự Nhân nhanh chóng quật khởi, không ngừng mạnh lên.

Cự tuyệt, mới là ngu!

“Thế nào? Có hứng thú gia nhập hay không?” Ông lão mặc áo trắng Phương Nho nhìn lấy Hạ Bình.

Hạ Bình gật gật đầu: “Ta gia nhập.”

“Rất tốt.”

Phương Nho cười, rất là cao hứng, rốt cục đạt được một tên thiên tài tuyệt thế, dù cho đối với hắn là người phụ trách khu Dương châu mà nói, cũng là một cái công lao tương đối lớn.

Công ty Cự Nhân mặc dù là bá chủ, nhưng mà đối với thiên tài võ đạo vẫn là cầu hiền tài như khát nước, chính là bởi vì công ty Cự Nhân xuất hiện thiên tài võ đạo liên tục không ngừng, địa vị bá chủ mới có thể không ngừng bảo trì.

Đùng một tiếng, hắn ấn ấn đồng hồ trí năng trên cổ tay, một cái Hình Chiếu Giả Tưởng lập tức bắn ra, tiếp đó đưa tay nhẹ nhàng nhấn một cái, đem một phần văn kiện phát đến trên điện thoại di động của Hạ Bình, nói: “Đúng, phần này là hợp đồng ký kết để ngươi gia nhập công ty Cự Nhân, ký phần hợp đồng này, liền có hiệu lực trước pháp luật, vậy liền coi là ngươi đã gia nhập công ty Cự Nhân.”

“Ngươi cũng yên tâm, hợp đồng của công ty Cự Nhân đối với võ giả mà nói, vẫn là rất tự do.”

Hạ Bình lấy điện thoại di động ra, ấn mở hợp đồng nhìn kỹ một chút, hợp đồng của công ty Cự Nhân đối với võ giả mà nói xem như tương đối thoải mái, chỉ là một cái hợp đồng thuê mướn, cũng không phải là khế ước nô lệ.

Có một ít tổ chức võ đạo rất âm hiểm, cố ý xuất ra một phần hợp đồng hố người, khế ước nô lệ, ý đồ trói chặt cả một đời của võ giả, có chút thiên tài võ đạo chính là rơi vào bẫy rập của đối phương như vậy.

Kết quả bọn hắn tốn hao mấy chục năm đi thưa kiện, khiến cho lưỡng bại câu thương.

Nhưng mà công ty Cự Nhân chính là một trong ba siêu cấp bá chủ của Viêm Hoàng tinh cầu, cũng khinh thường làm ra loại khế ước bẫy rập này, chỉ là bằng vào tên tuổi của nó, cũng đủ để hấp dẫn vô số võ giả thiên tài gia nhập.

Duy trì công chính, liền có thể không ngừng bảo trì địa vị bá chủ.

Nghĩ tới đây, Hạ Bình liền click vào ký kết, cùng thẻ căn cước của mình khóa lại, sau đó phát đi qua.

“Rất tốt.”

Nhìn thấy Hạ Bình ký kết khế ước, ông lão mặc áo trắng Phương Nho cười đến càng thêm rực rỡ, nói: “Một tuần sau, chúng ta liền bắt đầu tiến hành thí luyện, đến lúc đó ta sẽ phái người đi trường học tự mình đón ngươi.”

“Liệu có trễ nãi thi đại học không?” Hạ Bình hỏi.

Phương Nho khoát khoát tay: “Không cần lo lắng, thí luyện phỏng chừng cần thời gian một tháng là đủ, khoảng cách thi đại học không phải còn cách hai tháng sao?. Còn phương diện trường học, ta cũng sẽ phái người tới xin phép nghỉ giúp ngươi.”

“Tốt, trở về đi, chuẩn bị cẩn thận, cố gắng tăng lên tu vi võ đạo của mình.”

“Nếu như ngươi trong lần thí luyện này biểu hiện càng tốt, chỗ tốt lấy được cũng sẽ càng lớn.”

Hắn ẩn ý nhắc nhở Hạ Bình một chút.

“Được.” Hạ Bình gật gật đầu, tiếp đó hắn quay người rời đi chỗ đại sảnh này.

Khi hắn đi xuống lầu một, lập tức liền gặp được một đám người đàn ông trung niên ăn mặc đồ tây màu đen, thân thể bên trên tán phát ra hơi thở của những người có chức vị cao, bọn họ cả đám đều đang đợi ở cửa.

Hạ Bình lập tức liền nhận ra, đám trung niên nam tử mặc đồ tây đen này thật không đơn giản, từng người đều là Quan chức cấp cao, ông trùm của Thiên Thủy thành, trong đó một số người còn là những viên chức Nghị Sĩ cùng Thị Trưởng thường xuyên xuất hiện trên Tivi.

Cho dù hắn là người không quan tâm đến chính trị, cũng biết rõ danh tiếng của những người này, dù sao nói khoa trương một chút, đám người này chính là ông trời của toàn bộ Thiên Thủy thành.

“Hạ hiền chất.”

Lúc này, một người mập mạp bụng phệ đi tới, hắn cười híp mắt nhìn lấy Hạ Bình, thái độ mười phần nhiệt tình.

“Ngươi là?” Hạ Bình nháy con mắt một cái, hắn biểu hiện không nhận biết tên mập mạp này, nhưng mà không biết vì cái gì hắn cảm thấy người này trông rất quen thuộc, thật giống như đã gặp ở nơi nào.

“Ta là Phùng Sơn, cha của Phùng Hòa Đường.” Mập mạp mặc đồ tây này cười híp mắt nói ra.

Quả nhiên là cha của Phùng Hòa Đường!

Hạ Bình lộ ra bộ dáng đã hiểu rõ, khó trách hắn cảm thấy người này hết sức quen thuộc, nhưng mà người này hẳn là cũng nhìn qua Truyền Hình Trực Tiếp mới đúng, thấy qua chính mình hành hung con của hắn, nhưng mà bây giờ thế mà đối với mình nhiệt tình như vậy?!