TRUYỆN FULL

[Dịch] Thần Cấp Đại Ma Đầu

Chương 457: Quan Hệ Khắp Thiên Hạ

Trong bảo khố.

“Lợi hại, thật sự là quá nhiều bối.”

Sau khi vào trong bảo khố, con mắt của Hạ Bình sáng lên, hắn nhìn thấy từng hòm từng hòm đan dược, linh dược, còn có kim ngân châu báu và nhiều thứ bảo vật khác, rực rỡ muôn màu, quả thật là còn nhiều hơn so với bảo khố của Truy Phong Tặc.

Hắn tính sơ qua mộ chút, chỉ cần nhìn thấy phía ngoài gộp lại ít nhất có hơn một ức đồng liên bang.

Đây chính là thế lực có gốc lớn ở thành Tây Hoang, bọn họ cắm rễ mười mấy năm nay ở thành Tây Hoang, cũng không biết hút bao nhiêu mồ hôi nước mắt của dân chúng.

Bất quá giờ đây những bảo vật này cũng đều thuộc về hắn.

Nếu như Lão Sa còn sống chắc cũng lập tức nổi giận đến chết đi, vì có được những bảo vật này, hắn cũng phải tốn không biết là bao nhiêu tâm tính toán tìm kế hại người cướp đoạt lương dân mới có được.

Vậy mà hôm nay lại bị tên tiểu tử này ung dung cướp đoạt mang đi, nếu như hắn mà nhìn thấy tình cảnh này, chắc cũng phải liều sống liều chết với Hạ Bình chứ chẳng chơi.

"Cất vào toàn bộ đi, tất cả đều là của ta"

Hạ Bình hứng chí hí hửng đem toàn bộ những bảo vật này cất hết vào nhẫn trữ vật, vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, hắn cũng chứa đầy nhẫn trữ vật , trên cơ bản là không còn chỗ để nhét vào.

Linh dược, đan dược và đủ loại hình bảo vật, tuy rằng cơ bản là một mình hắn không dùng được nhiều như vậy, thế nhưng hắn hoàn toàn có thể mang đi bán, hối đoái thành đồng tiền liên bang, như vậy cũng có thể mua bảo vật quý giá khác, tăng lên tu vi võ đạo của chính mình.

“Đi thôi.”

Sau khi cướp đoạt hết sạch bảo vật nơi này, Hạ Bình cũng rất là thoả mãn rời đi nơi này.

“Hả?”

Sau khi Hạ Bình đi ra bảo khố, trong lòng hơi động, hắn lập tức dùng tinh thần lực do thám khắp bốn phía, phát hiện ra đám trưởng lão của bang Vô Pháp hình như đã rời đi ra bên ngoài, dường như đang chạy trốn ra bên ngoài tòa cao ốc.

Hơn nữa bên ngoài cũng xuất hiện rất nhiều cảnh sát, bọn họ phân bố ở khắp đường ngang ngõ tắt, phong tỏa khắp mọi ngóc ngách xung quanh toà nhà này đến mức nước chảy không lọt, như đang gặp phải kẻ địch kinh khủng.

Thậm chí ở trên bầu trời còn xuất hiện từng chiếc chiến hạm, bọn họ đã bao vây hoàn toàn nơi này, đằng đằng sát khí, dường như muốn vây bắt một đám nhân vật khủng khiếp.

Điều này cũng bình thường. Dù sao cả phó thành chủ cũng đã bị giết, chuyện này lập tức làm rung động cơ quan chức năng của chính phủ.

Toàn bộ cảnh sát ở đây bị điều động, mục đính chính là bắt lấy Hạ Bình.

Lấy tổn bộ của bang Vô Pháp làm trung tâm, cũng xuất hiện rất nhiều người cảnh giới võ sư, thậm chí có cả Tông Sư cũng đã xuất hiện, lao sư động chúng như vậy, là muốn quyết bắt cho được Hạ Bình tập nã.

"Xem ra lúc này cần phải tìm người hỗ trợ"

Hạ Bình sờ sờ cằm không có chút râu, hắn lập tức mở lên điện thoại di động, liên hệ Thầy Chủ nhiệm Triệu Dương trường đại học Viêm Hoàng.

"Là Hạ Bình sao? em lại có chuyện gì? Lẽ nào nhiệm vụ lại xuất hiện chuyện bất ngờ gì?" Đúng là có một chuyện, một đạo bóng người mờ nhạt trước mặt Hạ Bình, lúc này thầy Chủ nhiệm Triệu Dương của trường đại học Viêm Hoàng đã hiện thân, hắn nhìn vào Hạ Bình nói.

Mà thầy Triệu Dương là người phụ trách quản lý học sinh lên cấp tinh anh, nếu như bọn học sinh này thời điểm đang làm nhiệm vụ gặp vấn đề gì bất trắc, học sinh cũng có thể liên hệ hắn, hỗ trợ giải quyết vấn đề.

"Gà con gọi đại bàng, gà con đang bị diều hâu truy quét, mong đại bàng mau chóng cứu giúp" Hạ bình khai ra hết tất tần tật mọi chuyện đã xảy ra, chỉ có cướp bảo khố là giấu nhẹm đi mất.

“Em nói cái gì?!”

Nghe Hạ Bình nói xong, thầy chủ nhiệm Triệu Dương lập tức kinh hoảng: “Em nói là bang Vô Pháp bán đi em, kết quả em lập tức giết tới cửa, diệt sạch toàn bộ bang Vô Pháp, ngay cả hậu trường của bọn họ là Phó thành chủ thành Tây Hoang cũng bị em thịt mất, hiện giờ đang bị cảnh sát vây bắt ở thành Tây Hoang hay sao?!"

Lượng tin tức mà Hạ Bình tung ra thật sự là quá lớn, cho dù là một cao thủ sâu không lường được như thầy Triệu Dương cũng trong lúc nhất thời không xử lý nổi.

Cái gì gọi là diệt Bang Vô Pháp, thuận tiện ngay cả Tông Sư cảnh cũng giết chết, chuyện này chính là một em sinh viên đại học làm ra được hay sao?! Triệu Dương cảm giác mình có hơi bị hết hồn.

“Đúng, đơn giản mà nói chính là như vậy.” Hạ Bình gật gù.

Khóe miệng lão Triệu Dương giật giật, cái gì gọi là đơn giản mà nói chính là như vậy, người ta vẻn vẹn chỉ là bán đi ngươi, kết quả tiểu tử ngươi lập tức giết tới cửa, đều diệt toàn bộ bang phái người ta từ trên xuống dưới.

Thậm chí ngay cả Phó thành chủ Sa Kiệt đứng ra, cũng bị làm thịt tại chỗ, chuyện này thật sự là quá mức khuếch đại, quá mức hung tàn, chuyện như vậy quả thật chính là hắn chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy.

Coi như là người xuất thân gia tộc Vương Giả, cũng không hung hăng bá đạo như tiểu tử này, không xem bất luận người nào vào trong mắt.

Nếu như tiểu tử này là học sinh phổ thông, hắn đã sớm một tát đánh cho sưng mặt, cho em biết thế nào là gây rắc rối, đây không phải thuần túy đang tìm cái chết sao? Lão tử chả quan tâm ngươi chết như thế nào.

Thế nhưng trước mắt tiểu tử này, là tồn tại kỳ tài cái thế, ngay cả trưởng lão trong trường học cũng khen không dứt miệng, tiền đồ vô lượng, đã là đối tượng được liệt vào trọng điểm bồi dưỡng của trường học, có tư chất lên cấp Vương Giả.

Mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, hắn cũng phải được bảo vệ.

Hơn nữa chuyện này cũng xác thực là Hạ Bình có lý, bang Vô Pháp gì gì đó lại cấu kết với Truy Phong Tặc, còn vì một chút lợi ích, mà bán đi khách hàng, suýt chút nữa hại chết Hạ Bình, quả thật chính là tội ác tày trời.

Đặt mình vào hoàn cảnh người khác, phỏng chừng hắn cũng sẽ tức giận, trong lòng cũng muốn đập chết bang Vô Pháp từ trên xuống dưới từ dưới lên trên.

Nghĩ tới đây, Triệu Dương trầm giọng nói: “Trên người em có chứng cứ bang Vô Pháp và Truy Phong Tặc cấu kết với nhau làm việc xấu đúng không?”

“Đúng.” Hạ Bình gật gù, vừa lúc nãy ở trong bảo khố, hắn cũng tìm ra sổ sách đen bao năm qua của bang Vô Pháp, trong đó cũng có sổ sách giao dịch với Truy Phong Tặc, chứng cứ xác thực.

“Vậy thì tốt.”

Triệu Dương gật gù: “Có chứng cớ này, ai cũng không làm gì được em, chờ sau đó em phải cố gắng chắc chắn, là biết bang Vô Pháp cấu kết với Truy Phong Tặc làm việc xấu, cho nên mới ra tay, vì dân trừ hại.”

“Chứng cứ thì có, nhưng mà nơi này là thành Tây Hoang, người nơi này cấu kết lẫn nhau, quan hệ rắc rối phức tạp, em sợ bọn họ vận dụng cực hình, vu oan giá hoạ em rồi tính sao. Thầy ơi, cứu em với.” Hạ Bình chớp chớp con mắt.

“Em mà cũng biết sợ hay sao?!”

Triệu Dương tức giận nhìn Hạ Bình một chút, nếu như tiểu tử này mà biết sợ, làm sao sẽ làm ra loại chuyện lớn như thế này, không để ý hậu quả?!

Hắn thở dài một tiếng: “Điều này em không cần lo lắng, thành chủ thành Tây Hoang Quách Đông Hải, hắn là học sinh tốt nghiệp Viêm Hoàng đại học chúng ta, chờ sau đó thầy lập tức gọi điện thoại cho hắn.”

“Có hắn tự thân xuất mã, ai có thể làm gì được ngươi!”

Lợi hại!

Hạ Bình bội phục đến phục sát đất, đại học Viêm Hoàng không hổ là một trong những trường đại học to lớn nhất Vân Tiêu Giới, môn sinh trải rộng các ngành các nghề Vân Tiêu Giới, hơn nữa mỗi người đều là Võ đạo tinh nhuệ.

Với vòng quan hệ như vậy một khi vận dụng lên, năng lực phát huy được, cũng không biết khủng khiếp bao nhiêu.

Ngay cả đến thành Tây Hoang hẻo lánh, cũng có người của đại học Viêm Hoàng, khắp thiên hạ đều là bằng hữu.

Hắn cũng coi như là thấy được năng lực của đại học Viêm Hoàng.

Đùng một thoáng, nói xong những câu nói này, thầy chủ nhiệm Triệu Dương lập tức cúp mất điện thoại.

Vèo vèo vèo!!!

Mà ngay vào lúc này, bên ngoài lập tức xông tới một đám cảnh sát, võ trang đầy đủ, trong đó thậm chí còn có mấy tên cường giả cảnh giới Tông Sư, bọn họ lập tức đi tới trước mặt Hạ Bình, bao vây xung quanh bốn phía triệt để.

Thậm chí một đám trưởng lão bang Vô Pháp cũng theo ở phía sau, quay mắt nhìn chằm chằm về phía Hạ Bình, vẻ mặt hung ác.