Cái gì?!
Mọi người ngẩn đầu, đều hoảng hốt, bọ họ nhìn thấy một chiếc phi thuyền, không biết khi nào đang lơ lửng ở trên không trung một trăm mét, đang yên tĩnh lơ lửng.
Bất quá việc này đối với phi thuyền cao cấp như Quang Thần Hào mà nói, dễ như trở bàn tay, bên trong nó lắp đặt hệ thống ảo giác quang học, có thể vặn vẹo ánh sánh, tiến vào trạng thái ẩn hình.
Ở trong trạng thái như vậy, bất kỳ rađa nào, bất kỳ con mắt của nhân loại nào cũng không thể trông thấy và phát hiện được chiếc phi thuyền này.
Hạ bình vì phòng ngừa bất ngờ, trước khi quyết định diệt Bang Vô Pháp hắn đã điều khiển Quang Thần Hào chờ sẵn trên đỉnh đầu bang Vô Pháp.
Hơn nữa chiếc phi thuyền này lắp đặt trí não thông minh tiên tiến nhất, khống chế thông minh một cách tự động, chỉ cần hắn thoáng ra lệnh, lập tức có thể điều khiển tất cả mọi thứ trên phi thuyền này, vô cùng ung dung đơn giản.
Lập tức trong chớp mắt này, tất cả đại bác súng lazer của Quang Thần Hào đều khởi động, năng lượng bên trong tụ tập lại, xúc tích ra một kích kinh khủng, không khí bốn phía đang vặn vẹo lên.
Ầm!
Một đạo pháo năng lượng to bằng thùng nước từ trên cao bắn xuống, trời đất biến sắc, không khí vặn vẹo, dường như như đang đốt cháy hết tất cả, ẩn chứa khí tức hủy diệt.
Nói thì lâu nhưng mọi chuyện xảy ra rất nhanh, chớp mắt thì đạo pháo năng lượng nào đã bao trùm trong khu vực mười dặm, dường như là một vầng mặt trời treo lơ lửng trên không.
"Nguy rồi!"
Nhận ra nguồn năng lượng này sắp bạo phát, Sa Kiệt sợ đến co vòi, hắn biết rõ sức mạnh khủng khiếp của phi thuyền trên không hết sức rõ rõ ràng ràng, so với súng lazer thì nó mạnh mẽ hơn đâu chỉ ngàn lần.
Hệ thống vũ khí như vậy là dùng để đối phó với Yêu Tộc cơ thể mạnh mẽ, còn có rất nhiều man thú da dày thịt béo. Chứ đem dùng đi đối phó với nhân loại, chuyện này quả là đao mổ trâu đi cắt tiết gà.
Nhưng tốc độ của pháo năng lượng này thực sự quá nhanh, mà Sa Kiệt và phi thuyền chỉ cách nhau khoảng một trăm mét, tốc độ kinh khủng trong khoảng cách ngắn như vậy, hắn còn trốn vào đâu?
Đùng!
Một đạo pháo năng lượng độ lớn bằng vại nước bắn xuống dưới, trong nháy mắt lập tức bắn trúng thân thể Sa Kiệt, cương khí hộ thân trên người hắn lập tức bị nổ thành phấn vụn, vỡ vụn thành từng mảnh.
“A!” Một tiếng, Sa Kiệt kêu lên tiếng kêu thảm thiết đau đớn, một thân thực lực Tông Sư cơ bản là không có cách nào phát huy được, nửa người của hắn lập tức bị bắn thành mảnh vụn.
Máu thịt của hắn vung vãi một chỗ,
Lượng lớn máu tươi nhuộm đỏ cả mảnh đất, khắp toàn thân từ trên xuống dưới cũng chỉ còn sót lại nửa thân trên, hai tay hai chân đều bị bắn thành mảnh vỡ.
Mà trên mặt đất bị năng lượng pháo nổ ra một cái hố sâu đường kính mười thước, thậm chí sâu xuống lòng đất hơn trăm thước, rất nhiều bùn đất rung động, nham thạch cũng bị bắn thành bột mịn.
“Chuyện này, chuyện này!”
Người đi đường xung quanh đều kinh hãi không yên, vũ khí công nghệ cao như vậy thật sự là quá mức khủng khiếp, một pháo bắn xuống, ngay cả cường giả cấp bậc Tông Sư cảnh cũng không thể chống nổi, bị một chiêu bắn cho tàn phế.
Dù cho là như vậy, Sa Kiệt dựa vào sức sống mạnh mẽ của cảnh giới Tông Sư, cho dù chỉ còn sót lại nửa thân trên, hắn cũng vẫn còn chưa chết như cũ, còn có một hơi.
“Ngươi, ngươi lại dám ra tay với ta, dám giết ta hay sao?!” Cơ bản là Sa Kiệt không thể tin được, hắn suy yếu nói ra lời nói này, ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Hạ Bình.
Phải biết hắn là Phó thành chủ thành Tây Hoang, cường giả cảnh giới Tông Sư, quyền thế ngập trời. Nếu như hôm nay hắn chết ở nơi này, không biết sẽ tạo thành sóng gió bao lớn.
Vậy mà tiểu tử này lại còn thật sự dám ra tay, điều khiển pháo năng lượng của phi thuyền, không nói hai lời, lập tức đánh giết hắn trong nháy mắt, để hắn ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Hiện giờ hắn hối hận đứt ruột, sớm biết tiểu tử này hung tàn như thế, cơ bản là tên trẻ trâu, đánh chết hắn cũng sẽ không tới nơi này tìm tiểu tử này gây sự.
Dù sao tương lai hắn đang tươi sáng tiền đồ vô lượng, làm sao cần phải cùng một tên trẻ trâu thi đua tính tình xem ai gan hơn ai, đây không phải là điên rồi sao?!
“Ngươi coi chính mình là Phó thành chủ thành Tây Hoang, cũng có thể hoành hành bá đạo, không xem pháp luật ra gì, còn muốn bắt ta tầm nã?” Hạ Bình nhìn nhàn nhạt Sa Kiệt trên đất, “Lúc trước nói với ngươi mấy câu, đó là nể mặt ngươi, thế nhưng ngươi được thể diện mà không cần, còn muốn xuống tay với ta? Tông Sư cảnh thì đã sao, giết ngươi cũng chỉ trong thời gian một lần hít thở.”
Ầm!
Một cước của Hạ Bình giẫm xuống, dường như chân voi đạp xuống, bùng nổ ra một cổ lực đạo khủng khiếp.
“Không không không!!!” Sa Kiệt sợ hãi kêu to, cảm nhận được nguy hiểm trí mạng, trong lòng cực kỳ tuyệt vọng.
Thế nhưng Hạ Bình không hề lay động, ai cũng không thể thay đổi, chân to mạnh mẽ đạp ở trên đầu Sa Kiệt, bụp một tiếng, lúc này cái đầu hắn thật giống như dưa hấu nổ chia năm xẻ bảy, hóa thành một đống thịt vụn.
Sa Kiệt, bỏ mình!
“Đệch, trời ạ, vậy mà dám giết hắn hay sao?” Một người đi đường ngang qua nhìn thấy cả người đều là run cầm cập, khó có thể tin nhìn Hạ Bình, hắn không nghĩ tới Hạ Bình thật sự dám giết Sa Kiệt.
“Người điên rồi, đây là người điên.”
Một người đi đường khác run cầm cập nói: “Sa Kiệt chính là Phó thành chủ thành Tây Hoang, cường giả cấp bậc Tông Sư cảnh, đám nhân vật này mà chết đi một người, cũng sẽ tạo thành rung động to lớn, người như thế cũng dám giết hay sao?!”
Hắn liên tục rút lui, cơ bản là không dám nhìn thẳng Hạ Bình, ngay cả Phó thành chủ thành Tây Hoang cũng dám giết, còn có người nào hắn là không dám giết, hung tàn đến rối tinh rối mù.
Tuy rằng người ở nơi này cũng đều là nhân vật hắc đạo, làm nhiều việc ác, giết người như ngóe, thế nhưng như tiểu tử này hoành hành vô kỵ trắng trợn như vậy, bọn họ vẫn là không dám.
Thành viên bang Vô Pháp người nào người nấy cũng đều run rẩy tay chân, một luồng hơi lạnh theo bàn chân chạy lên trên, vọt thẳng hướng lên đầu.
Phải biết Sa Kiệt có thể nói là hậu trường to lớn nhất của bang Vô Pháp của bọn họ, có nhân vật này tồn tại, bọn họ sẽ không có nguy cơ bị diệt bang.
Nhưng hiện giờ hậu trường của bọn hắn bị giết, đầu cũng bị giẫm nổ trên đất, chết không có chỗ chôn, hậu trường cũng đã bị sụp đổ, vậy đến tột cùng tương lai bang Vô Pháp bọn họ sẽ làm sao?
Nghĩ tới đây, bọn họ rơi vào tuyệt vọng sâu sắc ở trong lòng.
“Sa Kiệt bị chết quá oan.”
“Hắn đường đường chính là Phó thành chủ thành Tây Hoang, cường giả cảnh giới Tông Sư, cũng đã có thể sống mấy trăm năm tuổi thọ, tiền đồ vô lượng, nhưng mà hiện giờ đã bị tên trẻ trâu này làm thịt, làm sao có thể không oan?!”
“Ai có thể nghĩ tới hắn còn chuẩn bị một chiếc phi thuyền tư nhân, lắp đặt vũ khí quân đội ở trên, bắn ra pháo năng lượng, Tông Sư cảnh cũng không trốn thoát, Sa Kiệt cũng phải xui xẻo cực hạn a.”
“Tiểu tử này không chỉ là tên trẻ trâu, còn có bối cảnh cũng thâm hậu khủng khiếp.”
“Không thể chọc, tuyệt đối không thể chọc tiểu tử này, Bang Vô Pháp chọc tiểu tử này, quả thật là gặp vận đen tám đời.”
Mọi người nghị luận sôi nổi, trợn mắt ngoác mồm, bọn họ cũng coi như là kiến thức rộng rãi, vậy mà vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy người trẻ tuổi hung tàn như vậy, quá mức khủng khiếp, không để ý hậu quả.
Dù sao Phó thành chủ thành Tây Hoang, đó là người số một trong thành ngoại trừ thành chủ, quyền thế ngập trời, rất nhiều tổ chức hắc đạo đều phải nằm rạp dưới dư uy của nhân vật này, ai nào dám làm càn.
Nhân vật kinh khủng như vậy, tiểu tử kia nói giết là giết, nói làm thịt là làm thịt, từ đáy lòng bọn họ cảm thấy rung động, cũng không dám khinh thường người trẻ tuổi này một chút nào, trái lại là sợ hãi không ngớt.
“Bang chủ bang Vô Pháp!”
Hạ Bình nhìn nhàn nhạt Sa Lực Đạt bang chủ Bang Vô Pháp: “Kêu tới a, tiếp tục kêu người tới a, ngược lại thật ra ta muốn xem thử một chút bây giờ các ngươi còn có thể gọi được ai đến, còn có ai có thể cứu mạng ngươi đây?!”